Chương 2: (Vô Đề)

Lục Chinh mang trái tim nguội lạnh, như cái xác không hồn mà tổ chức hôn lễ với tôi.  

Sau khi kết hôn, anh ta luôn né tránh tôi, suốt nhiều năm trời cũng không về nhà được một lần.  

Tôi đến doanh trại thăm anh ta, anh ta thà trực thay đồng đội cũng không về phòng gặp tôi.  

Mẹ Lý ngày ngày gọi hỏi tôi có tin vui chưa? Thậm chí còn gửi cho tôi một bộ nội y gợi cảm.

Để lấy lòng Lục Chinh, cũng như để mẹ Lý sớm có cháu bế, tôi xấu hổ mặc vào, trèo lên giường trực ban của anh ta.  

Nhưng Lục Chinh lại chỉ thẳng vào mặt tôi, mắng tôi hạ tiện.  

Tôi không chịu nổi nữa, ngay trong đêm chạy về, kiên quyết đòi ly hôn.  

Lục Chinh trở về xin lỗi tôi, nhẹ nhàng dỗ dành tôi, bù đắp lại đêm tân hôn đã trễ ba năm.  

Chỉ một đêm mà tôi liền mang thai, lại còn là thai đôi.  

Tôi nghĩ rằng có con rồi, Lục Chinh sẽ thực hiện trách nhiệm của một người chồng, người cha.  

Nhưng sau này mới biết, con cái chỉ trói buộc được tôi.  

Thứ có thể trói buộc Lục Chinh, chỉ có Hứa San San.  

Ngay cả khi biết rằng tôi khó sinh vì sự khiêu khích của Hứa San San mà suýt chết, anh ta vẫn không chút do dự hết lòng bảo vệ cô ta.

Để tôi tha thứ cho Hứa San San, anh ta quỳ trước mặt tôi, tự đ.â. m mình hai nhát để chuộc tội thay cô ta.  

Lúc đó tôi đang nằm viện, hai đứa con vẫn còn trong lồng ấp.  

Anh ta một câu cũng không hỏi, thậm chí không nhìn con lấy một lần.

04

Vừa về đến nhà, tôi nhận được video từ Hứa San San gửi đến.  

Trong video, cô ta và Lục Chinh ôm chặt nhau, nhảy một điệu nhạc khiến người ta phải đỏ mặt.  

Mẹ Lý vừa đi dạy tối về, thấy tôi xem video chăm chú, liền ghé đầu sát nhìn.  

Thấy rõ nội dung trong video, mẹ Lý tức điên lên.  

"Thằng nhóc c.h.ế. t tiệt này! Bỏ mặc vợ chưa cưới của mình để đi với người ngoài à? Mẹ không lột da nó không được!"  

"Còn con hồ ly tinh Hứa San San này, thật không biết xấu hổ! Lục Chinh sắp đính hôn rồi mà con nhỏ đó còn quấn lấy thằng bé nhảy mấy điệu như vậy! Ngày mai mẹ phải tìm cha mẹ con đó nói chuyện cho ra lẽ!"  

Cha Hứa San San là bảo vệ của trường chúng tôi, mẹ cô ta là lao công.  

Mẹ Lý là chủ nhiệm trường, trước nay luôn khoan dung với gia đình họ.  

Cho đến khi bà phát hiện Lục Chinh lén lút qua lại với Hứa San San, mọi chuyện liền bắt đầu thay đổi.  

Mẹ Lý rất xem trọng môn đăng hộ đối, bà coi thường gia thế của Hứa San San.  

Bà hy vọng Lục Chinh và tôi thành đôi, vì cha tôi là thiếu tá, chú tôi là hiệu trưởng trường cấp ba trọng điểm của tỉnh, cậu tôi là giám đốc sở.  

Các mối quan hệ của tôi có thể giúp Lục Chinh mở ra con đường sáng lạn.  

Vì muốn chia rẽ đôi uyên ương, mỗi lần gặp cha mẹ Hứa San San, mẹ Lý đều cố tìm mọi cách bắt bẻ.  

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!