Chương 34: (Vô Đề)

"Như vậy xem ra, chính là cái tên khốn kiếp Cát Hồng Quân kia hạ cổ. Bằng không đại tỷ sao có thể nghe lời như vậy ".

"Không nhất định là hắn, cô cô vốn là vợ chồng với Cát Hồng Quân, nghe lời hắn nói cũng là chuyện tất nhiên. Lại nói, cái người hạ cổ này nhất định phải là một nữ nhân."

Phó Diễm cau mày suy nghĩ, muốn vào trong không gian lấy chút nước cho cô cô uống thử xem,  không biết có thể đem cổ trùng dẫn ra hay không.

"Cha! Ngươi cùng tiểu thúc trước tiên ổn định cô cô đã, lúc này không thể để cho nàng về nhà, ta đi ngẫm lại, xem nên làm cái gì bây giờ. Lát nữa âm thầm cử người đi hỏi thăm một chút sự tình chi tiết của Cát gia luôn."

Vừa nói xong, Phó Diễm liền chạy nhanh vào gian phòng của mình, đóng cửa lại, trực tiếp lắc mình tiến nhập trong không gian. Dù trong sách của lão tổ tông có ghi lại tỉ mỉ kỹ càng, nhưng là không thể vơ đũa cả nắm. Sợ là theo thời gian, sẽ có không biết bao nhiêu chủng loại cổ độc mới xuất hiện. Phó Diễm ngồi xuống lại lần nữa ôn tập một lần phương pháp giải cổ, trong lòng cảm thấy đã nắm chắc tám chín phần, liền lấy thêm chút nước giếng, rồi đi ra ngoài.

Hiện tại thời gian bên ngoài mới vừa trôi qua khoảng một giờ đồng hồ, bên này Phó Diễm đã ngây người bên trong không gian, không sai biệt lắm sáu bảy tiếng.

Thời điểm Phó Diễm đi ra, Phó Đại Dũng cùng Vương Thục Mai đã nói bóng nói gió, hỏi được không ít người, nhưng là vẫn là không có ai biết tin tức gì của Cát gia bên kia xem có ai là người Miêu không, ngược lại là sự tình chó má của Cát Hồng Quân, hỏi ra đến không ít.

Mắt thấy sắc trời cũng không còn sớm, Phó Diễm trực tiếp liền đem chén nước đưa cho cô cô, nhìn xem cổ trùng có phản ứng gì. Phó Đại Ny ngược lại là nghe lời, nhận lấy chén nước liền uống. Không đến một khắc đồng hồ, tơ hồng trên tay chân nàng phảng phất như có đồ vật di động bên trong, nhưng là một lát sau lại an tĩnh, chứng tỏ dù là linh tuyền cũng không có bất kì tác dụng gì.

Xem ra vẫn là phải tìm được kẻ hạ cổ hại người kia, tìm được mẫu cổ, mới có khả năng giải cổ này. Về sau Phó Diễm cùng Phó Đại Dũng thương lượng, nghĩ ra được một biện pháp tốt. 

Phó Đại Dũng lúc này mang theo Phó Bình Phục, huynh đệ Phó Hâm cùng đi Tiểu Chu thôn tìm  người Cát gia tính sổ. Phó Đại Ny còn không biết nội tình, bị Vương Thục Mai lưu lại nhà, nói muốn để nàng hỗ trợ, làm cho Phó Hâm một bộ quần áo. Lệ Lệ cùng Phân Phân cũng không trở về, Phó Miểu buồn rầu nhìn hai biểu muội đang ngồi chơi mà thở dài. Còn Phó Diễm tự nhiên là muốn đi cùng mọi người, chỉ có nàng mới có khả năng nhìn ra xem rốt cuộc ai là người hạ độc thủ.

Mẫu cổ cũng không phải đơn giản mà xử lý được.

Tiểu Chu và An Bình là hai thôn sát cạnh nhau, nằm cách phía đông An Bình thôn khoảng mấy trăm mét. Lộ trình cũng không xa, cộng thêm trong lòng đoàn người Phó Đại Dũng sốt ruột, nóng như lửa đốt, đi càng thêm nhanh, chỉ chốc lát liền tới Tiểu Chu thôn.

Nhà lão Cát nằm ở phía thôn đông, mấy người Phó Đại Dũng vừa từ phía tây thôn đi đến, đã bị đường ca của Cát Hồng Quân là Cát Hồng Anh nhìn thấy. Hắn vẫn luôn có quan hệ tốt cùng Cát Hồng Quân, cũng biết một chút sự tình nhà hắn. Bình thường nhìn đại bá nương hành hạ em dâu, nhiều lúc cũng thật sự không nhịn được, không ít lần khuyên nhủ nương Cát Hồng Quân đối xử tốt với mẹ con Phó Đại Ny.

Đại bá nương hắn chính là mồm thì đáp ứng, nhưng sau lưng vẫn đối đãi Phó Đại Ny như cũ, thời gian dài, hắn cũng không khuyên đại bá nương nữa. Cát Hồng Anh thấy đoàn người hừng hực đông đảo, liền bật người dậy, chạy về hướng nhà Hồng Quân để nói cho đại bá nương hắn, cũng chính là mẹ của Cát Hồng Quân, trong thôn vẫn thường gọi nàng là Đồng lão thái. 

Đồng lão thái trước đây cũng coi như là một người biết lí lẽ, lúc trước hôn sự của Cát Hồng Quân cùng Phó Đại Ny chính tay nàng làm bà mối, chỉ là nàng có một cái tật xấu cực kì, đó là kiệt xỉn. Nhớ năm đó thời điểm làm mai cho đại nhi tử, Đồng lão thái cũng đã trở mặt với em dâu chỉ vì vài đồng bạc. Nàng vẫn thường nhắc với nhi tử:"Hừ! Thím hai ngươi làm bà mối được thì ta cũng làm được, làm người nhà còn muốn lấy tiền của ta nữa sao?

Nếu không đưa nàng tiền thì có phải hôn sự của Hồng Quân sẽ không thành không? Lúc ấy nàng ta liền thoải mái?".....

Lúc này Cát Hồng Anh cũng chạy vào trong sân kéo tay nàng nói khẽ.

"Đại bá nương! Người nhà Đại Ny đang kéo đến kìa, ngươi mau kêu Hồng Quân về xem có việc gì không? Ta thấy bộ dạng họ hùng hổ lắm."

"Ta không biết hắn ở đâu! Mà nếu họ muốn kéo đến làm bậy, thì chính họ phải chịu hậu quả! Nhà vợ Hồng Quân hình như có ba cái huynh đệ, trước mới nghe nói con trai lão Đại nhà đó cũng phải đi tham gia quân ngũ, là một tiểu tử có tiền đồ. Nàng dám về nhà mẹ đẻ nói linh linh, chẳng lẽ bên đó cứ cho phép như vậy sao? Nói xấu nhà chồng, ta muốn hỏi xem nhà mẹ đẻ nàng có nên cho nàng hai bạt tai hay không?

Nàng còn dám làm ra sự tình bẩn thỉu kia ( ý chỉ về nhà mách lẻo)  Hôm nay cho nàng ra cửa đúng là sai lầm mà! Hồng quân đứa nhỏ này cũng bị hủy mất thôi, ta đã nói với hắn là nàng ta cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì mà!". 

Nghe Đồng lão thái nói vậy, Cát Hồng Anh liền quay đầu đi vội. Tuy nói đại bá nương nói không cho hắn quản chuyện này, Cát Hồng Anh vẫn là không quá yên tâm, nháo lớn thì vẫn là thể diện Cát gia bị ảnh hưởng, thật không dễ nhìn. Vì thế sau khi trở về, liền nói tức phụ mình đi xem, nếu có gì thì lần nữa tới báo tin cho hắn.

Thời điểm mấy người Phó Đại Dũng bọn họ đến Cát gia, Cát Hồng Quân cũng không ở nhà. Chỉ có mẹ hắn là Đổng lão thái cùng con dâu út là Bạch Ngọc bên trong.

"Thân gia đại chất tử đến, nghe nói hôm nay là ngày lành của Tiểu Kim, Hồng Quân nếu không có việc bận đột xuất không đến được, cũng sẽ muốn tới uống vài chén rượu."

Đừng nhìn bình thường Đổng lão thái ở nhà xảo quyệt, nhưng là lúc nói chuyện luôn thuận tai, không dễ phạm sai lầm.

"Cát Hồng Quân đâu? Tìm hắn trở về, ta có việc tìm hắn." 

Phó Đại Dũng nhìn cái lão thái bà chết tiệt này lại càng tức giận, ngay cả mặt mũi đều không nghĩ cấp. Đổng lão thái cũng không phải đồ ngốc, chỉ sợ là con dâu về nhà mẹ đẻ tố khổ thật rồi, đây chính là tìm đến để hỏi tội. Giờ mà gọi nhi tử trở về, còn không phải là chịu đánh sao? Huống chi con mình còn đang đi làm đại sự, lúc này không thể làm phiền hắn.

"Hồng Quân hắn đi nhà cữu gia, hôm nay chắc không trở lại. Đại chất tử tìm hắn có việc gì, nói với ta cũng được mà." 

Đổng lão thái một bên vừa cười vừa nói. Phó Diễm từ lúc vừa vào cửa, lặng lẽ đứng im đánh giá hai người, Đổng lão thái cùng tiểu nhi tức Bạch Ngọc của nàng. 

Phó Diễm nhìn một vòng nông dân xem náo nhiệt xung quanh, cảm thấy nếu chuyện này càng nhiều người biết thì càng tốt, lại quay sang nói thì thầm với Nhị ca nàng vài câu.

"Nếu Cát Hồng Quân không có nhà, chúng ta hôm nay liền ngồi đây chờ, đợi đến khi nào hắn về thì nói tiếp." 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!