Chương 170: Nguyên thạch

Thời điểm hai người đến nơi, xưởng Lưu Ly vẫn còn tương đối vắng vẻ. Sau khi cất kỹ xe, cả hai mới bắt đầu tùy tiện đi dạo. Đến cửa hàng của Mạnh Ái Xuyên thì mới phát hiện quả thật là hắn không có ở đây.

Bạch Mặc Thần khẽ mỉm cười, lấy cái bánh xèo còn lại ra ăn, vừa ăn vừa nói.

"Ngươi hôm nay đến đây là muốn mua đồ gì hả ?".

"Không phải ! Hôm trước ta nhìn qua, thấy bên này có rất nhiều cửa hàng muốn cho thuê, nên hôm nay đến thử vận may xem sao, ta cũng muốn thuê một cái cửa hàng

". Phó Diễm đưa mắt nhìn sang, không hề có ý giấu giếm."Ngươi là muốn thuê cửa hàng để mở tiệm sao ?

". Bạch Mặc Thần nghe xong có chút kinh ngạc."Ân ! Ta đã sớm có ý tưởng này rồi. Muốn mở một cửa hàng bán chút đồ cổ cùng với văn phòng tứ bảo. Mấy thứ mua được hôm trước cũng thuận tiện bày ở đây luôn ".

"Vậy thì ngươi đi theo ta !

". Bạch Mặc Thần hơi trầm ngâm rồi khẽ gật đầu, đi lên phía trước. Phó Diễm nhìn bộ dáng của hắn thì sững sờ, trong lòng có chút buồn bực, người này muốn làm gì nữa đây."Ngươi nhanh lên a !

". Bạch Mặc Thần thấy phía sau không có động tĩnh gì bèn quay đầu lại giục. Phó Diễm ngây người xong thì nhanh chóng hồi thần, đi nhanh vài bước đuổi kịp hắn. Hai người đi thêm một đoạn, không bao lâu sau thì nhìn thấy phía trước có hai gian cửa hàng đang đứng sừng sững, trên cửa còn viết hai chữ to tướng - 'Cho thuê cửa hàng'."Ngươi nhìn thử xem chỗ này thế nào ?

Gian cửa hàng này nằm ở gần giữa phố, vị trí coi như là có thể. Hai bên xung quanh đều là cửa hàng lớn. Ngươi đã thấy qua Vinh Bảo Trai của Xuyên Tử rồi đúng không ? Nơi này cũng có bố cục tương tự như thế. Nội thất, cầu thang bên trong đều được làm bằng gỗ, vẫn còn tương đối mới.

Tất nhiên là nếu ngươi có chỗ nào không vừa ý thì có thể tự mình sửa chữa, cải tạo lại. Phố bên cạnh cũng có hai gian cửa hàng muốn cho thuê nhưng diện tích không lớn như hai gian này

". Bạch Mặc Thần đứng ở trước cửa tỉ mỉ giới thiệu cho Phó Diễm."Đây là... ?

". Phó Diễm cảm thấy có chút mộng, cửa hàng này không phải là của hắn chứ ?."Là đồ cưới của mẹ ta ! Gần đây đúng lúc đang muốn tìm người tử tế để cho thuê, để không thì sợ xuống cấp cho nên giá cả sẽ không quá cao, ngươi có thể xem xét. Ngươi cũng biết tình hình nhà ông bà ngoại ta rồi đấy, chuyện xấu trong nhà không tránh được.

Ta muốn dứt khoát để cho những người đó khỏi mơ tưởng hão huyền chiếm đoạt những sản nghiệp này. Tìm người thuê cũng coi như thay ta giám sát, bọn hắn sẽ không dám gây sự gì đâu, ngươi cứ yên tâm ".

"Chúng ta thử qua phố bên kia nhìn đi ! Ta muốn xem qua một lượt nơi nào thích hợp mở cửa hàng hơn".

Phó Diễm gật đầu đề nghị.

"Được ! Chìa khóa ta vẫn để bên chỗ Xuyên Tử. Hắn có lẽ phải buổi chiều mới đến, lúc đó ta dẫn ngươi vào trong xem cụ thể, giờ chúng ta cứ đi qua đó nhìn hoàn cảnh xung quanh trước 

". Hai người ăn ý rời đi. Đến nơi, Phó Diễm đưa mắt nhìn hai gian cửa hàng trước mặt, mày nhíu chặt lại."Phong thủy nơi này giống như có vấn đề ".

"Phong thủy ?".

"Đúng ! Hình như đã bị người nào đó động tay động chân, sửa lại phong thủy rồi !

". Phó Diễm nói xong bèn đi thẳng đến gian nhà ở giữa, cách cửa khoảng ba bước thì dừng lại. Bên cạnh có một thân cây khá lớn nhưng nhìn tình hình thì có vẻ như không còn sức sống nữa, rõ ràng đã ở tình trạng sắp chết."Nơi này còn có đồ vật gì đó, ngươi tìm công cụ đào thử phía một chút xem. Ta qua bên kia nhìn thử

". Nói xong nàng lại nhanh chóng xoay người, đi về một hướng khác."Được rồi ! Đồ đào ra rồi xử lý như thế nào ?

". Bạch Mặc Thần không hề nghi ngờ hỏi lại, nếu nàng đã nói có thứ gì đó bên dưới thì chắc chắn là sẽ có."Ngươi trước đừng động vào, chờ ta trở lại rồi tính sau ".

Tình hình bên kia có vẻ nghiêm trọng hơn rất nhiều. Phó Diễm đồng thời phát hiện tận mấy chỗ xuất hiện vấn đề. Nàng lật tay lấy ra mấy tờ hoàng phù, không hề có khí tức dao động. Xem ra là trận pháp.

Sở dĩ khu vực này vị trí tốt nhưng lại ít khách vãng lai nguyên nhân chủ yếu có lẽ chính là do trận pháp này tác quái, nếu đem sửa lại thì về sau khẳng định nơi đây sẽ lại một lần nữa phong sinh thủy khởi.

Phó Diễm cẩn thận nhìn một vòng xung quanh thì phái hiện có một cái cửa hàng cạnh đó không xa, bên trên treo một mặt kính bát quái chiếu sang phía bên này.

Nàng khẽ bật cười, nhà này không thể nghi ngờ gì nữa, nó chính là đối tượng có vấn đề, bằng không sao lại chiếu bát quái sang nhà bên cạnh chứ không phải treo trước cửa ? Không phải lạy ông tôi ở bụi này thì là gì ?

Nguyên nhân có lẽ là sợ ảnh hưởng đến nhà mình, nên mới treo kính bát quái ở phương vị tinh chuẩn như thế, chắn được toàn bộ sát khí bên này, không thoát được, càng phản lại nhiều sát khí thì càng được nhiều lợi ích cho mình.

Nàng đi men theo cửa gỗ trước cửa hàng thêm một đoạn ngắn thì phát hiện đã đến ngõ cụt. Ngẩng đầu lên, vừa mở thiên nhãn ra thì thấy đối diện là năm bóng tiểu quỷ mờ ảo, như ẩn như hiện. Hoá ra là trận pháp ngũ quỷ tụ tài.

Nhà hàng xóm này cũng thật là quá phận, chơi lớn như vậy a !.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!