Giọt máu ứa ra rồi bay lên trời tạo thành một tấm lưới đỏ che phủ toàn bộ tòa thành. Quỷ hòa thượng nhắm mắt, tay ấn pháp quyết. Đây là một loại huyết thuật tên là La Võng có thể dùng để tìm người, tuy nhiên phạm vi tìm kiếm càng lớn thì máu và linh lực phải tiêu hao càng nhiều.
Cách này rất hữu ích nhưng đám tu sĩ chính đạo không thèm dùng, nói nghiêm túc thì đó là cách của người tu tà, nhưng dùng cách của tu tà để tìm tu tà thì đúng quá rồi.
Ở hướng đông.
Quỷ hòa thượng nói:
"Một cây số về phía đông có một âm khí nhãn ngăn cách bởi mê chướng."
Thập Nhị Nương bảo Chiêu Nhạc quay vào trong nghĩa trang đừng đi ra ngoài, còn mình và Quỷ hòa thượng nhanh chóng đến đó tìm người.
Trên đường đi, Thập Nhị Nương thấy sắc mặt Quỷ hòa thượng không được tốt bèn tò mò hỏi:
"Sao khí tức ngươi hỗn loạn vậy? Mặc dù huyết thuật có lợi hại một tí nhưng với năng lực của ngươi thì thi triển một huyết thuật cũng không tới mức thế này chứ?"
Quỷ hòa thượng nói:
"Một cái huyết thuật thì làm gì được ta, cơ mà trước khi đến đây ta gặp chút chuyện, hao tổn sức lực quá lớn, vết thương cũ còn chưa khỏi, nếu không phải vậy ta cần gì tìm ngươi giúp. Vậy nên, bây giờ ta chỉ có thể dựa vào Thập Nhị Nương ngươi thôi."
Thập Nhị Nương:
"Ý ngươi là sau đây có cứu người đánh nhau gì đều là ta làm hết đó hả?"
Quỷ hòa thượng:
"Mấy chuyện nhỏ xíu khác ta cũng có thể góp một tay."
Thập Nhị Nương nổi nóng:
"Định mệnh! Chuyện này là ngươi tự rước lấy mà, sao bây giờ thành chuyện của ta rồi! Bà không quan tâm ngươi bị thương với chả bị thương, đợi khi nào tìm được người rồi thì dù có hy sinh bản thân ngươi cũng phải lôi kẻ đứng sau ra giải quyết gọn lẹ cho ta!"
Quỷ hòa thượng vẫn rất bình thản,
"Ta mà hy sinh rồi thì bạn nhỏ Chiêu Nhạc phải làm sao đây, ta còn phải giải phong ấn cho cô ấy nữa mà."
Thập Nhị Nương: …
Thập Nhị Nương thiệt sự rất muốn đạp một phát lên mặt tên đầu trọc rớt mất liêm sỉ này. Lúc trước nàng chẳng thấy có gì không đúng, còn tưởng đây chỉ là chuyện cỏn con đơn giản thôi, tới giờ mới biết mình lên nhầm thuyền giặc c. mịa nó rồi. Còn kêu phải dựa vào nàng hả?
Tên Quỷ hòa thượng này bị thương, dùng có chút huyết thuật cũng mệt, vậy tới khi gặp kẻ đứng thao túng phía sau thì sao, nàng phải đứng mũi chịu sào nữa à?
Nếu mà nàng còn có thể tha hồ dùng linh lực của mình thì cũng thôi đi, nhưng mà trên người nàng còn mệnh chú(*) nữa cơ, hễ động linh lực là sẽ rất đau đớn. Nếu không thì tại sao trước đó nàng phải dùng quyết chú, chả phải vì tiết kiệm chút linh lực thì còn là cái gì?
Giờ thì hay rồi, nàng phải đối mặt với tên tu tà đáng ghét nào đó, nàng có thể tưởng tượng được cảnh sau khi kết thúc mình sẽ đau cỡ nào rồi.
(*) Chú thuật hạ lên chính
Nếu không phải vì Chiêu Nhạc thì với tính khí của Thập Nhị Nương, trước khi tìm thấy tên tu tà gây chuyện kia thì nàng đã ấn tên đầu trọc này xuống đất đánh cho một trận trước rồi.
Mà tên đầu trọc này vẫn cứ nói:
"Nếu Thập Nhị Nương thật sự là vị mà hòa thượng ta đoán thì đối phó chuyện này không tốn sức tí nào đâu."
Thập Nhị Nương tặng cho hắn một tiếng cười lạnh, hạ quyết tâm sau khi giải quyết xong chuyện này dù có ra sao nàng cũng phải đập hắn một trận. Hai người nói thì nói vậy nhưng khi đến nơi vẫn đề cao cảnh giác đi chung với nhau.
"Ở đây hả? Ta không phát hiện thấy âm khí gì hết." Thập Nhị Nương nói.
Quỷ hòa thượng lật cổ tay lên, búng một giọt máu ra, phút chốc, trước mặt Thập Nhị Nương hiện ra chằng chịt tơ máu. Tơ máu bao phủ một vùng trời phía trước, những vật vô hình bị khóa chặt trong huyết thuật La Võng này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!