Chương 26: Kiếm tiền

Editor: Thienyetkomanhme

Hôm nay ngày đầu tiên chợ khai trương, lưu lượng khách so với kỳ vọng của Cao Lương lớn hơn một chút, vị trí cửa hàng tốt, đồ ăn lại ngon, sinh ý so với cửa hàng khác cũng tốt hơn không ít.

Ngô Xuân Mai nhìn rau trộn dư lại không nhiều lắm, nói: "Còn lại một chút làm sao đây?"

Cao Lương lắc đầu: "Không sao, không bán hết cứ về." Cô bán hàng ở chợ hơn một tháng, biết ở chợ qua 9 giờ, người mua đồ ăn liền dần dần ít đi, không cần thiết vì ít khách mà trực cả ngày.

"Buổi chiều chúng ta còn bán không?" Ngô Xuân Mai hỏi.

Cao Lương xua tay: "Không bán. Buổi chiều nghỉ ngơi, buổi tối lại đây kho thịt." Trước kia đẩy xe bán rau trộn, chủng loại cùng số lượng đều ít, cho nên mới nghĩ sớm muộn gì đều đi bày quán, hiện tại mở cửa hàng, một buổi sáng là có thể bán bằng một ngày lúc trước, liền không cần thiết làm mình vất vả như vậy.

Ngô Xuân Mai giật mình mà nói: "Vậy buổi chiều chúng ta liền không có việc gì làm?"

Cao Lương cười: "Chúng ta bận rộn từ ba giờ sáng đến tận bây giờ, cũng có năm sáu tiếng đồng hồ. Buổi chiều cùng buổi tối còn phải chuẩn bị nguyên liệu, dựa theo chế độ đi làm tám giờ, thời gian đã hoàn toàn vượt qua."

Ngô Xuân Mai không hiểu cái gọi là chế độ đi làm tám giờ,, bất quá nghĩ đến buổi sáng các cô dậy tư 3 giờ, cảm thấy buổi chiều xác thật cần nghỉ ngơi một chút: "Cao Lương, trong khoảng thời gian này cậu đều dậy từ 3 giờ sáng?"

Cao Lương ngáp, gật đầu: "Đúng vậy, dậy sớm hơn một tháng. Mệt, cho nên về sau buổi chiều cần nghỉ ngơi, ngủ bù. Nếu cậu ngủ không được, có thể đọc sách linh tinh."

Ngô Xuân Mai nghe cô nói như vậy, có chút đau lòng bạn tốt, lại có chút cảm kích, cậu ấy kỳ thật vẫn luôn biết mình còn muốn đi học.

Thừa dịp ít người, Cao Lương chạy nhanh dạo một vòng chợ, nhìn xem còn có cái gì có thể mua hay không. Phía trước người còn tương đối ít, Cao Lương liền tới dạo một vòng, nhân lúc ít người mua chút nguyên liệu nấu ăn, còn mua một thùng ốc đồng, chuẩn bị làm ốc xào. Hiện tại chợ sắp tan, may ra có thể nhặt chút tiện nghi.

Đương nhiên, lúc sắp tan các loại đồ ăn đều bị chọn không còn nhiều lắm, Cao Lương chủ yếu là đi xem thịt cùng gia cầm, thịt heo đã bán xong rồi, gà vịt còn thừa một ít. Ông chủ nhìn Cao Lương: "Mua gà vịt ăn đi."

Cao Lương lựa một chút, chọn nửa con gà: "Cho tôi con này đi."

Ông chủ cao hứng cân gà, dùng một cái dây thừng buộc vào đùi gà: "Hai cân mốt, hai đồng bốn một cân, năm đồng bốn xu, tính năm đồng đi." Gà đã xử lý đắt hơn gà sống một chút.

Cao Lương trả tiền, nói: "Ông chủ, hôm nay ông gϊếŧ nhiều gà vịt không?"

Ông chủ sửng sốt, không hiểu ý Cao Lương: "Gϊếŧ mấy chục con đi."

Cao Lương có chút giật mình: "Nhiều như vậy!" Sau đó đột nhiên hiểu được, tiệm này nhận làm thịt gà hộ người ta, xử lý một con thu hai hào. "Không phải, ý tôi hỏi tự ông làm thịt bao nhiêu con?"

Ông chủ nói: "Cái này không nhiều lắm, tổng cộng chỉ mười mấy con thôi. Làm sao vậy?"

Cao Lương nói: "Ông chủ, tôi muốn thương lượng với ông một chút. Ông có thể bán riêng chân gà và chân vịt cho tôi không?"

"A?" Trong lúc nhất thời ông chủ chưa hiểu ý Cao Lương.

Cao Lương chỉ vào chân nửa con gà mình mua: "Là chỗ này, ông dọc theo cái khớp xương này chặt đứt là được."

Ông chủ rất không hiểu: "Như vậy sao được, tôi chặt hết chân, bán không hoàn chỉnh, ai muốn mua nữa?"

Cao Lương cũng không định từ bỏ: "Người ta tới đây mua thịt gà, liền không tính toán mua hoàn chỉnh, ông muốn thử xem hay không, chặt đi xem có thể bán đi không? Ông lấy riêng chân gà cùng vịt chân ra, tôi trả hai đòng rưỡi 1 cân, so với giá thịt còn đắt hơn một chút."

Ông chủ cảm thấy buồn cười: "Cũng chỉ đắt hơn một hào, một ngày cũng chỉ bán mười mấy con gà vịt, chân gà vịt chân thêm lên cũng chưa chắc được hơn một cân, có thể kiếm bao nhiêu?"

Cao Lương tiếp tục thuyết phục: "Mỗi ngày tôi đều cần mua, một ngày ông kiếm nhiều hơn một hai hào, một tháng là có thể nhiều kiếm thêm năm sáu đồng, một năm cũng có thể kiếm hơn sáu bảy chục đồng, vì cái gì không cần số tiền này?"

Ôn chủ sửng sốt, nhìn Cao Lương: "Cô cần mỗi ngày?"

Cao Lương gật đầu, lại nói: "Có phải đầu vịt không ai mua phải không? Cũng có thể bán cho tôi, bán cùng cổ vịt, giá cả giống nhau, hai khối năm."

Lúc này ông chủ bắt đầu tâm động, người mua gà vịt xác thật đều không thích phần đầu, nhưng vẫn bán chung, cô gái này muốn đầu vịt cùng cổ vịt, thêm lên rất nhiều, bất quá vẫn có điểm không tin: "Cô mua mấy thứ này làm gì?"

Cao Lương chỉ chỉ cửa chợ: "Tôi bán thức ăn chín ở kia, chuyên bán mấy thứ này." Cô biết, nếu thật sự làm lên, về sau cổ vịt chân vịt linh tinh đều kiếm được tiền, mỗi ngày chỉ dựa vào mấy con vịt nhà mình khẳng định không đủ dùng, cho nên muốn mở rộng con đường nhập hàng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!