Chương 209: Trốn Thoát Khỏi Tận Thế (13)

Đánh giá: 9 / 1 lượt

Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, nhớ vote và cmt nhé mọi người, tui thích đọc cmt của mọi người lắm á💕 ______

◎ Diêm Từ biến thành xác sống ◎

Con xác sống ấy vừa vươn lên túm lấy, Giang Thư Du còn chưa kịp phản ứng gì.

Mãi đến khi thấy Nguyễn Thanh loạng choạng đứng không vững, cô mới giật mình sực tỉnh.

Giang Thư Du hoảng hốt trợn tròn mắt, cuống cuồng bước lên hai bước, định kéo cậu lại.

Nhưng đã muộn rồi.

Thậm chí vì vội kéo người, chính cô cũng mất thăng bằng, ngã nhào xuống theo.

Nguyễn Thanh vừa thấy mình đứng không vững là biết toang thật rồi.

Thể trạng cậu vốn yếu, khả năng giữ thăng bằng chẳng ra gì, một khi ngã là gần như không cứu vãn được.

Quả nhiên y như cậu nghĩ, lần này không bám nổi, lúc rơi còn trẹo luôn cả mắt cá chân.

Nguyễn Thanh chẳng kịp quan tâm chỗ đau, vừa rơi xuống vừa vội vàng lôi ra từ túi một món trông như bùa chú.

Cái bùa này cậu lục được trong cửa hàng hệ thống trước đó, công dụng tương tự bùa ẩn khí tức mà Kiều Nặc từng cho cậu.

Nhưng chỉ dùng được mười phút, mà tiêu tốn gần như sạch điểm tích luỹ.

Xác sống đông như kiến, cậu lại trẹo chân, Nguyễn Thanh không dám chắc mười phút có đủ để thoát an toàn không.

Một khi bùa hết hiệu lực mà chưa chạy ra được, chắc chắn cậu sẽ thật sự chết gọn tại đây.

Nhưng lúc này cậu đã chẳng còn lựa chọn nào khác.

Nguyễn Thanh thấy Giang Thư Du cũng sắp rơi xuống, chẳng kịp đổi tay, liền lập tức đưa tay cầm bùa ra kéo cô.

Lá bùa này tối đa có thể che giấu khí tức của ba người, cậu với Giang Thư Du có thể cùng chạy thoát.

Thế nhưng bất ngờ lại xảy ra.

Nguyễn Thanh còn chưa kịp nắm tay Giang Thư Du thì lá bùa trong tay đã bị... giật mất.

Nguyễn Thanh trợn tròn mắt, không dám tin, ngẩng đầu nhìn về phía Giang Thư Du.

Trong tay Giang Thư Du đang nắm chặt chính là lá bùa của cậu rất rõ ràng, là cô giật lấy.

Nguyễn Thanh mấp máy môi, định hỏi tại sao.

Nhưng giây tiếp theo, cậu đã chạm phải ánh mắt âm u của cô, lập tức khựng người.

Đó tuyệt đối không phải ánh mắt mà Giang Thư Du nên có.

Cuối cùng, Nguyễn Thanh rơi thẳng xuống bầy xác sống, còn chưa kịp cảm nhận đau đớn, trước mắt đã tối sầm, mất ý thức hoàn toàn.

Cậu bị Giang Thư Du đánh ngất.

Trong khoảnh khắc cuối cùng trước khi thiếp đi, Nguyễn Thanh còn mơ hồ nghĩ ngất rồi bị cắn chết, chắc sẽ đỡ đau hơn chút.....

Hình như... bị cắn chết khi đang ngất thật sự không đau lắm.

Đó là ý nghĩ đầu tiên của Nguyễn Thanh khi cậu tỉnh lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!