Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, nhớ vote và cmt nhé mọi người, tui thích đọc cmt của mọi người lắm á💕 ______
◎Quả nhiên mềm như anh ta tưởng tượng◎
Tạ Huyền Lan dù trong đầu đang nghĩ những chuyện chẳng đứng đắn gì cho cam, nhưng trên mặt lại hoàn toàn không để lộ nửa phần, đến cả ánh mắt cũng không hé chút tâm tư.
Ai nhìn vào cũng không thể đoán nổi anh ta đang nghĩ gì, ngay cả Nguyễn Thanh cũng không hề phát hiện.
Tạ Huyền Lan khi thấy Nguyễn Thanh ra hiệu đã hiểu ngay ý cậu, liếc nhìn lũ tang thi không xa, rồi lại nhìn về chiếc xe mà Nguyễn Thanh chỉ.
Chiếc xe kia tuy cách không xa, nhưng cửa xe đã đóng kín, bên trong cũng không có ai.
Tạ Huyền Lan nghiêng mắt nhìn Nguyễn Thanh.
— Cậu có chìa khóa chiếc xe đó à?
Nguyễn Thanh lắc đầu.
— Không có, nhưng tôi mở được.
Tạ Huyền Lan thấy vậy cũng không nói gì thêm, mà chuyển mắt nhìn sang một chiếc xe khác.
Nguyễn Thanh liền dõi theo ánh mắt của Tạ Huyền Lan nhìn qua.
Trên ghế lái chiếc xe đó có một xác sống đang ngồi, vì còn đeo dây an toàn nên bị kẹt luôn ở đó.
Hơn nữa cửa xe vẫn đang mở, chìa khóa chắc chắn vẫn còn ở bên trong.
Chỉ cần xử lý con zombie kia là có thể lái xe rời đi ngay lập tức.
Nhưng vấn đề là chiếc xe đó cách họ hơi xa, mà muốn chạy thẳng đến thì không thể, vì giữa đường còn chắn hai hàng xe.
Muốn đến được thì buộc phải vòng đường chạy qua, khác nào tìm đường chết.
Nguyễn Thanh thu hồi tầm nhìn, lặng lẽ lắc đầu với Tạ Huyền Lan, ra hiệu rằng mình không thể chạy qua đó được.
Thế nhưng Tạ Huyền Lan lại chẳng mảy may để tâm đến cái lắc đầu của cậu, mà chỉ mấp máy môi hỏi bằng khẩu hình.
— Biết dùng súng không?
Nguyễn Thanh hơi ngập ngừng, cuối cùng vẫn nhẹ nhàng gật đầu.
Nguyên chủ không chắc đã biết, nhưng cũng chẳng ai dám bảo là cậu không biết.
Dùng súng vốn chẳng khó, khó ở chỗ dám nổ súng và bắn trúng hay không thôi.
Tạ Huyền Lan thấy cậu gật đầu thì lại tiếp tục mở miệng.
— Tôi sẽ bế cậu chạy qua đó.
Hiển nhiên ý của Tạ Huyền Lan là anh ta sẽ bế Nguyễn Thanh, còn Nguyễn Thanh phụ trách dùng súng tiêu diệt lũ tang thi bám theo.
Nguyễn Thanh cảm thấy kế hoạch này quá liều lĩnh.
Tạ Huyền Lan dám tin rằng cậu có thể bắn trúng, nhưng cậu lại không dám tin vào tốc độ của Tạ Huyền Lan.
Bởi nếu Tạ Huyền Lan không kịp đến được trước đầu xe khi lũ tang thi bao vây lại, thì hai người bọn họ coi như toi đời.
Thế nhưng Tạ Huyền Lan lại không cho Nguyễn Thanh cơ hội lắc đầu từ chối, vừa dứt lời đã nhét khẩu súng vào tay cậu, lập tức bế ngang Nguyễn Thanh lên.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!