Ngu Thừa Diễn thực ra muốn một mình ra ngoài điều tra chuyện của Ninh Tố Nghi hơn, hắn không yên tâm để Ngu Duy rời khỏi môn phái nhưng Ngu Duy lại vô cùng kiên quyết trong chuyện này.
"Ngươi không hiểu A Ninh nhưng ta hiểu nàng ấy." Ngu Duy nói: "Ta có thể cảm nhận được khí tức của nàng, ta nhất định có thể giúp được."
Trước đây Ngu Duy luôn rất dễ nói chuyện, đây là lần đầu tiên nàng kiên trì với ý kiến của mình, không vì lời khuyên của Ngu Thừa Diễn mà thay đổi quyết định.
Ngu Duy không muốn Ninh Tố Nghi bị môn phái xóa tên, các nàng là bằng hữu tốt nhất. Nếu Ninh Tố Nghi thật sự cần giúp đỡ, nàng hy vọng mình có thể làm được gì đó, giống như trước kia A Ninh đã bảo vệ nàng.
Nàng không biết sự thật, không biết thân thế phức tạp của Ninh Tố Nghi, nàng chỉ nghĩ rất đơn giản
- nàng phải đi đón nàng ấy.
Thấy tiểu yêu miêu đã quyết, Ngu Thừa Diễn chỉ đành cầu cứu nhìn sang Tạ Kiếm Bạch, hắn hy vọng Tạ Kiếm Bạch có thể nói gì đó để ngăn cản nàng.
"Đưa nàng đi đi." Không ngờ rằng Tạ Kiếm Bạch lại nói như vậy.
Ngu Thừa Diễn cau mày: "Nhưng nàng ấy hiện chỉ mới là Trúc Cơ kỳ, nhỡ đâu thật sự gặp nguy hiểm, xảy ra chuyện gì thì phải làm sao?"
"Đừng quên thân phận của nàng ấy." Tạ Kiếm Bạch cất giọng thanh lãnh. "Trúc Cơ kỳ chỉ là thước đo trình độ của nàng khi ở hình người, nhưng nàng không phải là nhân tu mà là hung thú. Sức mạnh của nàng thậm chí còn chưa từng được sử dụng, nếu thật sự giải trừ trói buộc, có lẽ sẽ không thua kém ngươi ở Kim Đan kỳ là bao."
Ngu Duy kiên quyết muốn đi, Tạ Kiếm Bạch cũng đồng ý, không còn cách nào khác, Ngu Thừa Diễn đành phải đồng ý đưa nàng đi cùng.
Mặc dù Tạ Kiếm Bạch ủng hộ Ngu Duy nhưng khi Ngu Thừa Diễn đang chuẩn bị hành trang, y vẫn gọi Ngu Duy sang một bên.
"Lần này từ biệt, ngắn thì nửa tháng có lẽ không thể gặp mặt." Tạ Kiếm Bạch nói: "Trước khi rời đi, ngươi hãy hấp thu thêm một ít năng lượng."
"Ngươi không đi cùng chúng ta sao?" Ngu Duy nghi hoặc hỏi.
"Ta ở Huyền Thiên Tông còn có việc khác."
Trong thời gian này, vào ban ngày Tạ Kiếm Bạch luôn ở cùng họ, ban đêm thì không ngừng xem xét những ký lục hồ sơ ghi chép trong quá khứ của Huyền Thiên Tông.
Phần lớn hồ sơ ngay cả quyền hạn trưởng lão của Tiêu Tử Dực cũng không thể xem được, chỉ có bản thân Tông chủ mới có quyền lật xem.
Coi như là sư môn bất hạnh nhưng cũng may mắn là, kể từ sau khi vị Tông chủ tiền nhiệm của Tông chủ Cốc Quảng Minh khi trước đánh cắp sức mạnh của Tạ Kiếm Bạch thất bại, sức mạnh đó lại dung nhập vào Trắc Thiên Thạch, năng lượng của y liền hiện diện khắp nơi trong hệ thống phòng ngự của toàn bộ Huyền Thiên Tiên Tông.
Đệ tử nhập môn phải nhỏ máu để khởi động ngọc bài, vì vậy Tạ Kiếm Bạch có thể xem thông tin của tất cả đệ tử và vị trí ngọc bài của họ; các công trình quan trọng như Tàng Thư Các, Luyện Khí Lâu của Huyền Thiên Tông cũng đều nhờ vào sức mạnh này để kiểm soát quyền hạn, nhằm đảm bảo an toàn.
Những hậu bối này cũng xem như đã vận dụng sức mạnh của Tạ Kiếm Bạch đến muôn hình vạn trạng, dã tâm muốn nuốt chửng năng lượng của Kiếm Tôn đã bành trướng đến mức không thể che giấu. Đáng tiếc là ba đời Tông chủ liên tiếp không lo chuyện chính sự mà chỉ chuyên tâm nghiên cứu sức mạnh, vừa mới có chút thành quả thì bản thân Tạ Kiếm Bạch đã trở về.
Tuy y chưa để lộ thân phận nhưng thực tế Huyền Thiên Tiên Tông từ trên xuống dưới đã bị y kiểm soát, việc lật xem các hồ sơ mà chỉ Tông chủ mới có quyền xem cũng là một trong những tiện lợi đó.
Tạ Kiếm Bạch muốn bắt đầu xem từ những hồ sơ sau khi y phi thăng vạn năm trước. Năm đó y đã để lại pháp bảo bí tịch, để lại vị Tông chủ sơ đại có nhân phẩm cực tốt và sáu vị trưởng lão, thậm chí còn đích thân chọn lựa hai khóa đệ tử đầu tiên, từ đó sáng lập nên tiên tông đầu tiên trong thời kỳ hạ giới trăm bề cần dựng lại sau loạn thế.
Y chỉ muốn biết, y tự cho rằng mình đã tính toán không sót một ly, đem hết tất cả kinh nghiệm của mình tận tâm truyền dạy, trải đường đến mức này rồi, Huyền Thiên Tông đã không đào tạo được một lãnh tụ nào có thể chấn hưng hạ giới thì cũng thôi đi, làm thế nào mà nó lại từng bước đi đến bộ dạng bất kham như ngày hôm nay?
Thật ra, nói một cách khách quan thì Huyền Thiên Tông bây giờ cũng không đến nỗi tệ như vậy. Mặc dù nó đã xuất hiện một số kẻ có tâm tư không thuần tuý nhưng trong bối cảnh của toàn bộ giới tu chân hiện nay, Huyền Thiên Tông vẫn là một môn phái theo phong cách khổ tu, quản giáo đệ tử rất nghiêm khắc và cũng có rất nhiều đệ tử ưu tú.
Nhưng đây là môn phái do chính tay Tạ Kiếm Bạch sáng lập. Y vốn là người không tin vào nhân tính nhưng vẫn ôm hy vọng vào nó, để rồi bây giờ thất vọng lại càng nhiều hơn.
Y bắt đầu xem từ hồ sơ của ba đời Tông chủ gần nhất, khoảng bốn ngàn năm thời gian, Tạ Kiếm Bạch xem đã một tháng rưỡi mà vẫn chưa xem xong hết nhưng y đã chú ý đến một vài chi tiết bất thường.
Ngu Duy và Ngu Thừa Diễn ra ngoài, y vừa lúc muốn nhân cơ hội này để điều tra kỹ lưỡng Huyền Thiên Tông.
Trong khoảng thời gian này, Tạ Kiếm Bạch vẫn luôn dạy Ngu Duy để nàng học cách hấp thu sát khí trên người người khác. Trước đây Ngu Duy hút máu một phần là vì nàng chỉ biết cách hấp thu năng lượng như vậy, bây giờ có thể tách hai việc này ra.
Để tiết kiệm thời gian, Tạ Kiếm Bạch trực tiếp nén chân khí của mình thành một khối năng lượng, Ngu Duy có thể tự chủ hút lấy sát khí bám trên đó.
Việc hấp thu này là đôi bên cùng có lợi, Ngu Duy lấy sát khí làm thức ăn, và khi nàng nuốt chửng sát khí trên người Tạ Kiếm Bạch cũng sẽ giúp y giảm bớt gánh nặng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!