Trong mấy ngày đưa Ngu Duy ra ngoài chơi, Ngu Thừa Diễn thực ra đã nhiều lần nảy ra ý định muốn nhân cơ hội này mang Ngu Duy đi biệt tăm.
Tiếc là cũng chỉ có thể nghĩ vậy thôi. Chưa nói đến việc hắn không muốn cắt đứt tình bạn giữa Ninh Tố Nghi và Ngu Duy, cho dù hắn thật sự muốn mang nàng đi cũng phải xử lý sạch sẽ những chuyện khác, không thể rời đi một cách đáng ngờ như vậy, để lại trong Huyền Thiên Tông nhiều mầm họa chưa xử lý xong.
Từ khi nghe tin Tạ Kiếm Bạch sắp hạ phàm, trong lòng Ngu Thừa Diễn đã cảm thấy gấp gáp, càng đến gần Huyền Thiên Tông, lòng hắn càng thêm phiền não.
Hắn chỉ có thể tự an ủi mình, chỉ cần họ chỉ hoạt động ở ngọn núi ngoại môn, kín đáo một chút, duy trì cuộc sống thường ngày như trước, Tạ Kiếm Bạch sẽ rất khó có cơ hội gặp được Ngu Duy.
Lúc nhỏ, Ngu Thừa Diễn từng nghe mẫu thân và dưỡng mẫu vô tình nói chuyện, Ngu Duy ở ngoại môn ba bốn năm mà không hề chạm mặt Tạ Kiếm Bạch. Mãi sau này Ninh Tố Nghi mang bà rời khỏi môn phái, ở bên ngoài lại tình cờ gặp nhau.
Vì vậy, hắn có khả năng rất lớn để ngăn cản bọn họ gặp mặt.
Sau khi từ bên ngoài trở về, Ngu Thừa Diễn liền đưa nàng đi gặp Cốc Quảng Minh, người vẫn luôn muốn xem cơ duyên của hắn là ai, đồng thời từ chối đề nghị của Cốc Quảng Minh muốn tăng đãi ngộ cho Ngu Duy, giữ nàng lại chủ phong.
Ngu Thừa Diễn đã quyết tâm rằng hôm nay sau khi gặp tông chủ xong, hắn sẽ không bao giờ đưa Ngu Duy đến chủ phong nữa.
Đợi đến lúc sắp rời khỏi chủ điện, trở về ngoại môn, Ngu Thừa Diễn cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng hắn đã thoải mái hơn nhiều, tảng đá nặng trĩu trong lòng cuối cùng cũng đã rơi xuống.
Thiếu nữ ở bên cạnh hoạt bát kể cho hắn nghe những chuyện nhỏ nhặt, Ngu Thừa Diễn thì kiên nhẫn lắng nghe.
Sau mấy tháng chăm sóc cẩn thận của hắn, tiểu yêu miêu vốn tự do nhưng bị Huyền Thiên Tông trói buộc, ngay cả nguyên hình của mình cũng không dám để lộ, cuối cùng đã khôi phục lại vẻ ngoài thoải mái vốn có của mình. Vừa thoát khỏi tầm mắt của Cốc Quảng Minh, nàng liền lập tức để lộ đôi tai mèo trắng muốt của mình.
Thấy nàng không sợ trời không sợ đất, ngay tại chủ phong đã dám tự do để lộ tai như vậy, Ngu Thừa Diễn vô cùng hài lòng, hắn cảm thấy Ngu Duy nên như vậy, Huyền Thiên Tiên Tông thì là cái thá gì, trước đây những giáo tập trưởng lão kia còn lấy những tội danh vô căn cứ để áp bức nàng.
Mọi chuyện dường như đều đang phát triển theo hướng tốt đẹp, Ngu Thừa Diễn thậm chí đã bắt đầu suy nghĩ tối nay sẽ làm món gì cho mèo con ăn, kết quả là hai người vừa ra khỏi chủ điện liền bất ngờ đối mặt với Tạ Kiếm Bạch!
Nhìn nam nhân mặc bạch y, lạnh lùng xa cách dưới bậc thềm, phản ứng đầu tiên của Ngu Thừa Diễn là kéo Ngu Duy ra sau lưng mình, giấu nàng thật kỹ.
Sao lại như vậy, sao có thể đột ngột như vậy?!
Ngu Thừa Diễn trừng mắt nhìn Tạ Kiếm Bạch dưới bậc thềm, thậm chí hắn quên cả việc che giấu sự thù địch và cảnh giác quá đỗi rõ ràng của mình.
Khoảnh khắc Tạ Kiếm Bạch ngẩng đầu lên, toàn thân thanh niên đều căng cứng.
"Là ngươi."
Giọng Tạ Kiếm Bạch lãnh đạm và bình tĩnh, thanh lãnh như suối lạnh.
"Cái gì?" Giọng Ngu Thừa Diễn lạnh lùng, thậm chí có phần quá hung dữ.
Đặc biệt là khi hắn nhận ra Ngu Duy sau lưng mình nghe thấy giọng của Tạ Kiếm Bạch liền lập tức tò mò muốn thò đầu ra xem, hắn càng siết chặt tay nàng hơn.
Ngu Thừa Diễn không biết hai chữ đó của phụ thân hắn từ đâu mà ra, hắn không muốn dây dưa với y ở đây, chỉ muốn mau chóng mang Ngu Duy đi. Hắn liền lạnh lùng bổ sung một câu: "Ngươi nhận nhầm người rồi."
Nói xong câu đó, hắn trực tiếp gọi phi kiếm ra, động tác dứt khoát xách Ngu Duy lên kiếm, sau đó bóng dáng hai người lập tức biến mất ở chủ phong.
Tiêu Tử Dực ở bên cạnh không biết đã xảy ra chuyện gì, tuy ông vừa nhìn Ngu Thừa Diễn đã cảm thấy có gì đó không đúng nhưng lúc này ông cũng không có thời gian để suy nghĩ kỹ. Ông chỉ thấy thanh niên vô lễ đối với Kiếm Tôn như vậy, điều này khiến Tiêu Tử Dực sa sầm mặt mũi.
Ông vừa định nói gì đó thì bóng dáng Tạ Kiếm Bạch đã biến mất.
Tạ Kiếm Bạch và một phách sức mạnh của mình có thể cảm ứng lẫn nhau, y có thể cảm nhận được sự tồn tại của sức mạnh trên kết giới xa xôi, đương nhiên cũng biết hậu bối của Huyền Thiên Tiên Tông còn dám trộm một phần nhỏ sức mạnh của y, vận dụng vào Trắc Thiên Thạch.
Gần như vừa gặp mặt, Tạ Kiếm Bạch đã xác định được thanh niên trước mặt chính là người được sức mạnh của mình công nhận, điều này tạo ra một mối liên kết giữa họ.
Nhưng rất kỳ lạ, vệt 'liên kết' trên người thanh niên trẻ này dường như có chút quá sâu sắc, hoàn toàn không giống mối quan hệ truyền thừa sức mạnh thông thường.
Hơn nữa, phản ứng của hắn cũng có chút quá kịch liệt.
Tạ Kiếm Bạch nhận ra phía sau hắn có giấu một yêu tộc nhưng vì biểu hiện của Ngu Thừa Diễn quá kỳ quái nên y chỉ chú ý đến một mình hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!