Sau khi Tống Uyển Dịch và những người khác về đến nhà, nhìn thấy Quý Phùng Tuyết đang bận rộn trong phòng bếp, Hạ Lâm Hạ đứng bên cạnh hỗ trợ, thoạt trông như một đôi vợ chồng già, nhịn không được ghé vào cửa xem náo nhiệt, sau đó liền phát hiện sự thật không phải như họ tưởng tượng.
Quý Phùng Tuyết nói:
"Tránh ra, đừng cản đường tôi lấy đồ."
Hạ Lâm Hạ hỏi:
"Tôi lấy cho, chị muốn lấy gì?"
Muối.
Nửa phút sau, Quý Phùng Tuyết cất cao giọng: Đây là đường!
Qua nửa phút nữa, giọng nói đanh thép vang lên:
"Đây là bột ngọt! Tránh ra!"
Hạ Lâm Hạ gãi đầu:
"Tôi lại nhầm à, lần sau nhất định sẽ làm được! Chị còn muốn lấy gì không?"
Quý Phùng Tuyết không muốn trả lời.
"Chị không nói thì tôi tắt bếp đấy." Hạ Lâm Hạ giữ núm vặn bếp gas.
... Xì dầu!
Một lát sau, Quý Phùng Tuyết không thể nhịn được nữa: Đây là nước tương!
"Có gì khác nhau đâu, không phải nước tương càng đậm vị hơn sao?" Hạ Lâm Hạ mạnh miệng trả lời, còn không quên nịnh bợ nhằm lấp liếm lỗi lầm của mình,
"Giống như chị vậy, càng già càng đậm hương."
Biến!
Không biến đấy.
Quý Phùng Tuyết đột nhiên cầm lấy dao phay trên thớt.
"Có chuyện gì từ từ nói! Tôi ra xem ngoài trời có mưa không!" Nói xong liền chạy ra ngoài, kết quả đụng phải bốn cái đầu đang ghé sát vào cửa, như thể tìm được người tố khổ, mặt cô lập tức héo úa,
"Bác Quý bắt nạt tôi!"
Bốn người: ...
Cô Quý thật vĩ đại, thế mà không chém xuống một dao kia.
Khi bữa tối được dọn lên, mọi người đều chảy nước miếng vì một bàn mỹ thực.
"Tránh ra tránh ra đừng làm loạn, để tôi đăng lên vòng bạn bè trước đã." Hạ Lâm Hạ đẩy mọi người ra, chụp tấm ảnh, chọn lựa filter mất cả buổi, sau khi đăng lên vòng bạn bè lại đăng tiếp lên Weibo, nội dung đều giống nhau.
Hạ Lâm Hạ:
Tôi làm cùng bác Quý đây, ngon chưa ngon chưa[ Hình ảnh ]
Mẹ Hạ trả lời trong vòng bạn bè: Con còn có mặt mũi sao? Đường muối còn không phân biệt được.
Hạ Dương Huyên trả lời trong vòng bạn bè: Em để mặt mũi ở đâu vậy?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!