Chương 32: (Vô Đề)

Lời vừa nói ra, mọi người lại tiếp tục sửng sốt.

Hồi lâu sau Phó Hiểu Toàn mới kịp phản ứng, cô cười lạnh nói:

"Chị cảm thấy còn có người sai khiến tôi sao?"

"Không thể loại trừ khả năng này, dù sao thì cũng có quá nhiều chuyện trùng hợp." Quý Phùng Tuyết nói.

Hạ Lâm Hạ chớp mắt, giống như vừa được thông não, đột nhiên nhớ ra:

"Đúng rồi, tại sao cô lại đến đó? Theo lý thuyết, lúc ấy cô đang tai tiếng đầy mình, lẽ ra ban tổ chức chương trình sẽ không mời cô. Với lại, sao cô có thể ra tay ở hậu trường mà thần không biết, quỷ không hay như vậy?"

"Còn nữ nhân viên kia nữa, làm thế nào mà cô chỉ tuỳ tiện nói một câu là cô ấy lập tức đi lấy quần áo cho cô, còn khéo léo dùng quần áo che giày để tránh camera ghi lại nữa?" Quý Phùng Tuyết bổ sung.

Phó Hiểu Toàn bị hỏi dồn nhất thời ngây ngốc, thật lâu sau, cô mới cười gằn, nói:

"Quý Phùng Tuyết, chị đang nghi ngờ ai vậy? Không phải đang nghi ngờ Vũ Nhiên đấy chứ?"

Tôi không có.

Quý Phùng Tuyết hơi nhíu mày,

"Cô ấy sẽ không làm những việc này."

"Chị biết thì tốt. Ai làm người nấy chịu, là bản thân tôi căm ghét Hạ Lâm Hạ, trước kia mỗi lần tôi nói xấu Hạ Lâm Hạ với Vũ Nhiên, cô ấy còn khuyên tôi đừng giữ thành kiến."

Phó Hiểu Toàn cười châm chọc, nhìn về phía Hạ Lâm Hạ,

"Trước giờ Vũ Nhiên đều không muốn đối địch với cô, là cô cứ nhằm vào cô ấy mọi lúc mọi nơi, ngay cả trước mặt khán giả hay trước mặt người khác cũng không chịu giữ thể diện cho cô ấy."

Hạ Lâm Hạ tức đến nỗi đỉnh đầu bốc khói.

"Còn có Quý Phùng Tuyết chị, luôn miệng nói yêu Vũ Nhiên, nhưng vừa quay đầu lại hẹn hò với Hạ Lâm Hạ vẫn luôn đối địch với cô ấy, chị không cảm thấy rất quá đáng sao? Dù là bạn bè, nhưng chị có nghĩ cho cảm nhận của cô ấy không?"

Phó Hiểu Toàn lạnh lùng nói:

"Nếu tuỳ tiện đổi thành ai khác, có phải cũng sẽ tốt hơn nhiều so với Hạ Lâm Hạ? Hơn nữa, cũng khó lòng đảm bảo chị sẽ không trở thành Khâu Tinh Châu thứ hai."

"Chị ấy không phải là Khâu Tinh Châu."

Hạ Lâm Hạ thật sự nghe không nổi nữa, hai tay chống lên mép bàn, lướt qua bàn nhìn vào mắt cô ấy, gằn từng chữ, "Đừng có nằm mơ, Khâu Tinh Châu sẽ không bao giờ thích cô đâu. Hơn nữa, vì lẽ gì Quý Phùng Tuyết bị Tiêu Vũ Nhiên treo lửng lơ nhiều năm như vậy lại không được yêu thương người khác?

Chị ấy hi sinh nhiều bao nhiêu các người hiểu rõ nhất, chẳng phải cô cũng không ít lần đi theo Tiêu Vũ Nhiên hút máu chị ấy sao? Tôi thấy đầu óc cô đúng là có vấn đề rồi, cô có tin tôi đánh lệch đầu cô luôn không?

"Giang Nguyên nhìn cô cảnh cáo. Cô nổi giận đùng đùng đá văng ghế, tạo thành một tiếng vang thật lớn, cuối cùng xoay người bước ra khỏi phòng. Quý Phùng Tuyết thở dài, cầm lấy túi xách và điện thoại bị bỏ quên đuổi theo, khi ra đến cửa, đột nhiên chị quay đầu lại hỏi một câu:"Phó Hiểu Toàn, những lời vừa rồi cô nói là suy nghĩ của chính cô hay của Vũ Nhiên?Phó Hiểu Toàn nói:Của tôi, tôi chỉ muốn đòi lại công bằng cho Vũ Nhiên.Mạn phép cho tôi nói thẳng, cô khoan hãy quan tâm đến chuyện người khác, lo cho mình trước đi.

"Quý Phùng Tuyết lại nhìn về phía Giang Nguyên,"Giang tổng, tôi nghi ngờ trạng thái tâm lý của Phó Hiểu Toàn không ổn định, tốt nhất là nên đến bệnh viện điều trị, đừng để lại công ty, không chừng còn gặp chuyện không hay.

"Sắc mặt Phó Hiểu Toàn lúc xanh lúc đỏ."Tôi tự có sắp xếp, cô đi tìm Lâm Hạ đi." Giang Nguyên nói.

Lúc này trong phòng chỉ còn lại hai người, Giang Nguyên xoa ấn đường, chuyện xử phạt Phó Hiểu Toàn là không thể tránh khỏi, nhưng trước mắt xem ra, nếu để lại công ty sẽ tiếp tục xảy ra mâu thuẫn cùng Hạ Lâm Hạ, rất có thể sẽ như Quý Phùng Tuyết nói, mọi việc ngày càng nghiêm trọng hơn.

"Phó Hiểu Toàn, chấm dứt hợp đồng đi."

"Đừng mà, Giang tổng, em xin chị." Phó Hiểu Toàn hoảng loạn nhìn về phía chị ấy,

"Em sai rồi Giang tổng, cầu xin chị cho em một cơ hội nữa thôi."

Kể từ sau khi nhóm nhạc giải tán, tên tuổi của cô cũng dần mờ nhạt, scandal lần trước của cô và Triệu Đại Vũ vẫn chưa lắng xuống, hiện tại trên người chỉ toàn tiếng xấu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!