Chương 31: Đối đầu

Hôm sau, khi tiếng chuông thể dục theo đài của Hạ Lâm Hạ vang lên, cô còn định lôi kéo Quý Phùng Tuyết cùng nhảy thể dục thể thao.

Quý Phùng Tuyết tàn nhẫn từ chối, ngáp dài đi vào toilet rửa mặt đánh răng, không đóng cửa, ngoái đầu xem biểu diễn, mỉm cười. Hiếm khi chị có được một đêm ngủ sớm như tối qua, có lẽ do cõng người mệt, lại không muốn chiều theo đòi hỏi của Hạ Lâm Hạ, nên nhanh chóng ngủ thiếp đi sau khi che chắn bốn phía.

Sao phải tìm cho bản thân nhiều lý do như vậy, ấy là vì chị không muốn thừa nhận rằng chất lượng giấc ngủ của mình được cải thiện rất nhiều trong những đêm ngủ chung cùng Hạ Lâm Hạ. Mọi việc chỉ là sự trùng hợp, thế thôi.

[Chào buổi sáng mọi người! Một ngày hạnh phúc bắt đầu từ bài thể dục buổi sáng của Hạ Lâm Hạ!]

[Tôi xem mà cũng muốn dậy sớm tập thể dục, hạnh phúc quá]

[Một người nhảy, một người cười, cặp đôi thần tiên thật tuyệt vời]

[Ánh mắt Quý Phùng Tuyết chưa từng rời khỏi cô ấy luôn! Có lẽ đây chính là tình yêu của Ảnh hậu chăng]

[Học hỏi Ảnh hậu đại nhân tán gái thôi]

[Người ta thì tán được Hạ Lâm Hạ, còn kẻ hèn này nhiều lắm chỉ tán được Như Hoa*, đau thương hút thuốc. jpg]

(*Như Hoa cô nương là một nhân vật vô cùng lầy lội trong phim "Vua ăn mày" của Châu Tinh Trì.)

Sau khi vệ sinh cá nhân xong, hai người mở cửa phòng.

Từ rất xa Hạ Lâm Hạ đã ngửi thấy hương thơm vấn vít, cô chạy vọt xuống phòng bếp, Phương Thu Song đang bận rộn nấu mì, liên tục dặn dò: "Chạy chậm thôi, cẩn thận đấy."

"Dạ, cảm ơn chị Song." Hạ Lâm Hạ bước chậm lại, vỗ đùi, "Nhưng chị yên tâm đi, chân em lành rồi!"

Phương Thu Song vẫn không thể yên tâm.

Hạ Lâm Hạ nghĩ sao nói vậy: "Chị Song à, hình như mắt chị có vẻ là lạ?"

Phương Thu Song nhìn thoáng qua phòng khách, kéo tay cô thầm thì: "Buổi tối mấy đứa gây tiếng động lớn quá."

"Dạ?" Hạ Lâm Hạ gãi gãi đầu, lập tức phản ứng, "Em xin lỗi, chắc là đã ảnh hưởng đến giấc ngủ của anh chị?"

"Không sao không sao." Phương Thu Song thấy đủ liền dừng, "Nào, đem bát mì này lên đi."

"Dạ sếp!"

Phương Thu Song đang nhìn bộ dáng hoạt bát như không có gì xảy ra của cô ấy thì Quý Phùng Tuyết bước vào.

"Chị Song vất vả rồi, lần sau để tôi làm bữa sáng nhé."

"Không sao, già rồi nên ngủ ít, trời chưa sáng đã tỉnh, vẫn là thanh niên mấy em thể lực tốt."

Quý Phùng Tuyết cười cười: "Đâu có, khí lực của tôi cũng không được như trước." Hoá ra thức đêm không thể tu luyện trường sinh bất lão.

Nghe vậy, Phương Thu Song tròn xoe mắt, thầm nhủ phải bồi bổ cho Tiểu Quý thật tốt. 

Sau khi ăn sáng xong, Hạ Lâm Hạ thì thào với Quý Phùng Tuyết: "Tôi cứ cảm thấy chị Song sai sai chỗ nào ấy?"

"Tôi cũng vậy."

Hai người vừa nói vừa đi về phòng, Phương Thu Song nhìn cửa phòng đóng chặt, lập tức tăng thêm hiểu lầm sâu sắc về thể lực của thanh niên.

Một ngày sau, quá trình ghi hình của chương trình kết thúc, mọi người lại lần nữa chào tạm biệt nhau, Hạ Lâm Hạ cùng Tống Uyển Dịch và Phương Thu Song thêm WeChat của nhau, sau khi hẹn có thời gian sẽ cùng chơi đấu địa chủ mới thoả mãn ngồi vào xe.

Quay đầu lại, thấy Quý Phùng Tuyết vẫn đang đứng nói chuyện cùng Tiết Huy, vội thúc giục: "Đi thôi, có gì mà nói mãi không xong, không phải tuần sau lại gặp nhau à."

Tiết Huy cười nói: "Lâm Hạ ghen rồi, vậy hẹn gặp lại cô sau."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!