Quý Phùng Tuyết không biết nói gì để đáp lại, lòng nhủ thầm cô bé này thật biết cách phá hỏng không khí.
Thế nhưng khán giả lại vô cùng thích thú với màn tương tác giữa hai người. Úi trời ơi bỏng tay, con người chẳng có xíu xiu tế bào lãng mạn nào như Hạ Lâm Hạ mà cũng ôm được Ảnh hậu về tay đấy? Muốn bái sư!
Người dẫn chương trình cũng cười nói: "Hôm nay không chỉ có sự xuất hiện bất ngờ của Quý Phùng Tuyết mà còn là đêm hội tụ của Miss. Dream! Vũ Nhiên, hẳn các cô cũng đã lâu không gặp nhau rồi đúng không? Cô thấy màn trình diễn của Hạ Lâm Hạ đêm nay thế nào?"
Mọi người xôn xao nhìn về phía Tiêu Vũ Nhiên và Phó Hiểu Toàn, Tiêu Vũ Nhiên khẽ gật đầu, mỉm cười nói: "Đúng là đã lâu chưa gặp vì ai nấy đều khá bận rộn. Nhưng Lâm Hạ vẫn luôn rất tuyệt, màn biểu diễn vừa rồi của cô ấy đầy cảm xúc, nhất là cuối cùng... Lâm Hạ thật sự rất tuyệt, cố gắng lên."
"Hiếm khi Miss. Dream được tái hợp thế này, chi bằng cùng trình diễn cho mọi người thưởng thức được không?" Người dẫn chương trình chuyển sang khán giả, "Mọi người nói, có muốn không nào?"
Tất nhiên, khán giả hưởng ứng kịch liệt.
Vì vậy, Tiêu Vũ Nhiên và Phó Hiểu Toàn cùng đi lên sân khấu, đứng hai bên Hạ Lâm Hạ.
Quý Phùng Tuyết quay đầu, lập tức đối mặt với Tiêu Vũ Nhiên, hai người nhìn nhau mỉm cười.
Quý Phùng Tuyết vừa định nói gì đó, đột nhiên cảm nhận một tia nhìn sắc bén, nhìn xuống Hạ Lâm Hạ, thấy ánh mắt cảnh cáo của đối phương, chị không kiềm được nụ cười.
Quý Phùng Tuyết hoàn thành sứ mệnh, bước xuống sân khấu về chỗ ngồi, xem ba người biểu diễn. Hạ Lâm Hạ ngồi trên ghế, Tiêu Vũ Nhiên và Phó Hiểu Toàn chia ra đứng ở hai bên, ba người hát ca khúc chủ đề của nhóm.
[Cảnh này xúc động quá! Mong chờ năm thành viên Miss Dream tái hợp!]
[Là fan của nhóm thoả mãn thật! Mặc dù trước trước đây luôn ồn ào vì bất hoà, nhưng một khi đứng hát cùng nhau lại đầy cảm xúc, dù sao đây cũng là nhóm nhạc nữ đầu tiên tôi hâm mộ]
[Cũng muốn thành fan của nhóm này, nhưng tan rã mất rồi!]
[Hạ Lâm Hạ và Tiêu Vũ Nhiên trông rất hoà hợp nha, có khi nào trước đây họ làm quá không vậy?]
[Làm ơn đi, bất hoà là thật được không, lúc trước Hạ Lâm Hạ phỏng vấn còn bôi bác Tiêu Vũ Nhiên]
[Có phải tôi bị lậm rồi không, cái cảnh Hạ Lâm Hạ cố gắng hoàn thành màn trình diễn vừa nãy khiến tôi bị ấn tượng sâu sắc quá, tôi cảm thấy cô ấy không giống như người mưu mô, nhiều lắm cũng chỉ là nói năng không biết giữ miệng thôi]
[Dù sao thì người ta có thực lực, người ta có quyền nói]
[Thật ra thì câu nói khiến tôi cảm động nhất chính là câu "Cố gắng lên" của Quý Phùng Tuyết, muốn khóc luôn á! Tôi cũng muốn có người động viên khi tôi bị thương giống như vậy!]
[Tình cảm của họ thật tốt nha! Ghen tị phát khóc!]
Lúc này, Hạ Lâm Hạ đang nghiêm túc hát đột nhiên quay đầu, chăm chú nhìn Quý Phùng Tuyết.
Khán giả xung quanh Quý Phùng Tuyết lập tức náo động: "Nhìn đây, nhìn đây nè! Vợ cậu ở đây nè!"
[Chết tiệt, ánh mắt này giết chết tôi mất!]
[Tình yêu đẹp quá trời đẹp! Chị cổ vũ em, em nhìn chị bằng đôi mắt tình thâm ý trọng, còn cẩu lương thì vãi khắp nơi!]
[Phê thật, đây là đang hát sao? Đây chính là tình yêu đấy!]
[Tạo chủ đề đi chị em ơi, chúng ta gặp nhau trên hot search nhá!]
Đúng là Hạ Lâm Hạ đang nhìn Quý Phùng Tuyết, nhưng mục tiêu của cô là kiểm tra ngẫu nhiên xem Quý Phùng Tuyết có lén nhìn Tiêu Vũ Nhiên hay không, nếu giữa đông người như vậy mà chị ấy vẫn dám nhìn Tiêu Vũ Nhiên, hẳn là ngứa đòn rồi.
May mà Quý Phùng Tuyết có tinh thần tự giác, không làm cô mất thể diện. Dĩ nhiên chị không nhìn về phía Tiêu Vũ Nhiên, mà đưa tay về phía cô, ngón cái và ngón trỏ làm thành một trái tim nho nhỏ.
"..." Hạ Lâm Hạ quay đầu lại, vừa hát vừa mỉm cười. Lát sau lại nhịn không được xoay đầu kiểm tra ngẫu nhiên, Quý Phùng Tuyết lại làm hình trái tim.
[Hạ Lâm Hạ cười sắp rách miệng rồi kìa]
[Hai người này đủ rồi nha! Tôi ăn không nổi nữa, cái thứ cẩu lương này thật không ngửi được!]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!