Buổi chiều ngày lễ nhà giáo, Hạ Lâm Hạ đứng trong văn phòng, trước mặt rất đông thầy cô đang nhìn cô với vẻ mặt kỳ quái.
Hạ Dương Huyên đang đọc "thư tình" cô viết gửi các thầy cô.
"Anh à, em đã nói là bạn cùng bàn em lấy nhầm mà, đây là người khác viết cho em, không phải thư cảm ơn em muốn gửi tặng thầy cô." Hạ Lâm Hạ oan ức.
Tất nhiên Chủ nhiệm lớp cũng không tin cô sẽ làm ra chuyện này, chỉ răn dạy vài câu lấy lệ. Nhưng Hạ Dương Huyên vẫn lấy lý do làm việc không nghiêm túc mà cắt tiền tiêu vặt nửa năm của cô, đồng thời vứt hết đống thư tình vào sọt rác trước mặt.
"Ồ, Hạ Lâm Hạ lớp thầy có sức hút thật đấy, thư tình trong mấy năm nay có thể đem đóng thành sách rồi." Giáo viên chủ nhiệm lớp 2 cười nói bước vào.
Hạ Lâm Hạ quay đầu lại nhìn, thấy phía sau cơ thể béo lùn của cô ấy là một nữ sinh rất cao và gầy, che khuất cả ánh mặt trời đằng sau, nhưng vẻ mặt lại lạnh lùng xa cách, trong mắt toát ra sự bất cần, mặc bộ đồng phục mới tinh tươm.
Dáng người thì chuẩn không cần chỉnh mà ăn mặc phèn dễ sợ luôn.
Cô nhìn xuống bộ đồng phục màu mè sặc sỡ tự tay mình vẽ, còn được bóp eo rất sành điệu, thấy được cả vòng eo con kiến lồ lộ đây này!
"Đây là học sinh chuyển trường của lớp cô sao?" Chủ nhiệm lớp Hạ Lâm Hạ hỏi.
"Đúng rồi, em ấy tên Quý Phùng Tuyết, năm nay mẹ em ấy đến làm việc tại trường Đại học gần đây nên cho em ấy theo học ở chỗ chúng ta." Chủ nhiệm lớp 2 cười tít mắt, nhanh chóng làm thủ tục cho Quý Phùng Tuyết.
"Được rồi, Hạ Lâm Hạ em cũng về phòng học đi." Chủ nhiệm lớp nói.
Hạ Lâm Hạ xoay người bước ra ngoài, khi đi ngang Quý Phùng Tuyết, thấy dây kéo ba lô của cô ấy không kéo lên hết nên tốt bụng kéo giúp cô ấy. Sau đó ánh mắt chợt sững lại, phấn khích lôi điện thoại và truyện tranh ra khỏi ba lô của cô ấy: "Vật phẩm vi phạm nội quy, tịch thu!"
Quý Phùng Tuyết quay đầu nhìn lại, lạnh lùng nói: "Trả lại cho tôi."
"Không trả đấy, nhiệm vụ kiểm tra tuần này xem như hoàn thành." Hạ Lâm Hạ lấy ra từ túi quần một chiếc băng tay màu đỏ, làm bộ làm tịch giũ ra rồi đeo vào tay áo, "Hội trưởng Hội học sinh, có quyền tịch thu hết tất cả những vật phẩm vi phạm, cô nói có đúng không ạ?" Cô cười bẽn lẽn với Chủ nhiệm lớp 2.
"Đúng, nhưng mà..." Chủ nhiệm lớp 2 xấu hổ, "Nhưng hôm nay mới là ngày đầu tiên Quý Phùng Tuyết đến đây, chưa biết nội quy..."
"Cô yên tâm, những thứ bọn em tịch thu sẽ được trả lại vào cuối tuần, đã vào trường thì phải giao nộp để tránh ảnh hưởng đến học tập." Hạ Lâm Hạ phất tay, "Chào bạn học Quý nhé, thứ sáu tan học nhớ tìm tôi lấy lại đồ."
Quý Phùng Tuyết nhìn bóng lưng nghênh ngang rời đi của cô ấy, tóc đuôi ngựa tung tẩy sắp bay tới trời, không khỏi nhíu mày: "Cô à, cách ăn mặc của bạn ấy cũng không đúng nội quy."
Chủ nhiệm lớp trộm đưa mắt ra hiệu, hạ giọng nói: "Thấy người đàn ông phía trước em ấy không? Đó là anh trai em ấy, năm nào cũng đóng góp rất nhiều tiền cho trường chúng ta."
Quý Phùng Tuyết thu hồi tầm mắt.Hạ Lâm Hạ trở lại phòng học, lập tức chất đống sách trên bàn, sau đó lấy cuốn truyện tranh tịch thu được, mở ra.
"Cưng à, cậu lại lấy được thứ gì nữa vậy?" Bạn cùng bàn Khâu Tinh Châu hỏi.
"Tớ chưa đọc nữa. Mà lạ thật, từ kinh nghiệm từng trải vô đối của tớ mà nói, không thể có chuyện tớ không biết đây là truyện gì, cậu có muốn xem chung không? Cô đẩy truyện tranh qua.
Khâu Tinh Châu hờ hững liếc mắt, chỉ thấy toàn mấy chị em gái xinh đẹp: "Không xem, không hứng thú, ngủ đây."
"Đồ sâu ngủ." Hạ Lâm Hạ đọc một mình.
À, thì ra là truyện vườn trường. Á, nữ chính đẹp thật, học bá cao ngạo lạnh lùng nha. Á á, nữ phụ cũng đáng yêu quá, Hội trưởng Hội học sinh. Ặc, cmn sao nam chính còn chưa xuất hiện?
Ố ồ, sao nữ chính và nữ phụ lại đỏ mặt vậy? Có phải bỏ sót trang nào không ta?
Cô lật lại xem một lần nữa, sau khi xác định mình không bỏ qua tình tiết nào mới từ từ trừng to mắt, cẩn thận lật sang trang tiếp theo, nữ một và nữ hai hôn môi!
Sặc, cuốn truyện này rất không ổn!
Cô chà chân xuống đất đóng truyện tranh lại, lát sau lại không nhịn nổi tò mò he hé mở ra một góc, liếc nhìn hình ảnh bên trong.
Lúc này, bên ngoài có người gõ lên cửa kính, cô giật bắn khiến truyện tranh rơi thẳng ra ngoài. Mọi người đều nhìn về phía cô, mặt cô đỏ lựng, vội nhặt lên nhét vào hộc bàn của Khâu Tinh Châu.
Sau đó mới quay đầu nhìn về phía người đang đứng ngoài cửa sổ —— Quý Phùng Tuyết.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!