Chương 99: Phiên Ngoại 2

Ngôi sao trên bầu trời điểm xuyết màn đêm nhung đen, ánh trăng đầu tháng chỉ là một vầng trăng khuyết nhỏ, ánh sáng mờ nhạt, lúc này vui tươi nhẹ nhàng như đôi tình nhân đang ôm nhau trên mặt đất.

Hình ảnh rất tốt đẹp, mỹ nhân trong màn ảnh cũng rất cảnh đẹp ý vui, nhưng người xem chứng kiến ​​cảnh này lại nổ tung thành một màn pháo hoa.

"???????"

"Đợi đã????"

"???!!?!?!"

"Hiện trường tỏ tình???"

"Tôi ship real sao?!!!!"

"A a a a, nhất định là thật, cầu xin hai người kết hôn ngay lập tức, ăn bánh kem kết hôn ngay lập tức!"

"Idol nhà mình đột nhiên tỏ tình, Sợi Bông còn ổn không?"

"Là tổ chương trình sắp xếp đi, chết tiệt.

"Đạn mạc là một mớ hỗn độn, dấu chấm hỏi và dấu chấm than chiếm đến một nửa, Ôn Toa rõ ràng không nhìn vào màn hình, dấu chấm hỏi chạy qua tâm trí không kém gì người xem. Cô cơ hồ lập tức nhớ tới nụ cười của Tống Kiến Chi khi cô nói muốn dọa Minh Tự nhảy dựng. Ôn Toa:... Bây giờ cuối cùng cô cũng hiểu đó không phải là một nụ cười ngoan ngoãn đáng yêu, mà là nụ cười ma quỷ. Trợ lý bên cạnh run rẩy nói:"Chị, chuyện này xử lý thế nào...

"Tuy đối với tổ chương trình cũng không có tổn hại gì, thậm chí còn bạo nổ, nhưng --- này con mẹ nó quá lớn rồi! Trợ lý phỏng đoán weibo sắp nổ tung, da đầu tê dại:"Hot search hôm nay sẽ toàn là chúng ta.

"Ôn Toa nhìn hai người trước mặt ngọt ngọt ngào ngào đến bây giờ vẫn chưa tách ra, vẻ mặt phức tạp:"Trước tiên để cho quan hệ công chúng chuẩn bị đi.

"Khi tổ chương trình bắt đầu luống cuống, cuối cùng mọi người ở hiện trường cũng có phản ứng -- Tống Kiến Nhân hơi híp mắt lại, ánh mắt ngưng tụ thành một sợi chỉ mảnh, nhìn về phía hai người kia, nhưng vẫn đầu hàng trước nụ cười ấm áp như hoa sơn chi của em gái mình, không nói gì thêm. Ngụy Trí Huyên chậc lưỡi, cảm khái nói:"Cô gái nhỏ nói chuyện tình yêu thật ngọt ngào.

"Giọng nói của nàng rất nhỏ, chỉ những người bên cạnh mới có thể nghe được, Hà Hi Lam ở bên phải dùng dư quang nhìn Ngụy Trí Huyên, lại thấy Ngụy Trí Huyên đầy mặt không chút để ý, giống như chỉ thuận miệng nói ra. Là ảo giác đi... Hà Hi Lam rũ mắt. Từ Bội đã không còn ý kiến ​​gì, nàng thật sự không có sức cạnh tranh với cp này, huống chi Nhạc Nghị sắp trở thành chú của nàng, cháu gái lớn Từ Bội tuyệt vọng nghĩ. Cháu gái nhỏ Linh Linh đang ăn kẹo mút Alps, thấy không có ai nói lớn, cô bé cũng nhỏ giọng nói:"Tỷ tỷ, hai tỷ tỷ kia đang làm gì vậy?

"Từ Bội nghẹn họng, không biết phải trả lời thế nào để đứa nhỏ có thể hiểu được, nàng suy nghĩ một lúc rồi nói:"Hai tỷ tỷ kia giống như hai ngôi sao va vào nhau vậy.

"Linh Linh mở to đôi mắt, đáng yêu nói:"Tỷ tỷ, đó là ôm nha.Từ Bội:?Em biết đó là ôm sao?" Từ Bội hỏi xong, nàng nhớ tới bạn mình đã nói bây giờ trẻ con trưởng thành rất sớm, nàng đỡ trán nói: "Biết còn hỏi.

"Linh Linh cười giống như trăng lưỡi liềm nhỏ:"Người lớn đều thích lừa con nít, tỷ tỷ cũng là lừa đảo.

"Bên cạnh Linh Linh, Triệu Thiên Đóa chết lặng:"Cái quái gì vậy? Minh Tự theo đuổi được Kiến Chi từ khi nào.

"Còn trực tiếp làm Tống Tam tỏ tình trong chương trình thực tế, công khai mối quan hệ trước mặt mọi người?? Nếu không phải trường hợp không đúng, Triệu Thiên Đóa đã hét lên"chị em tốt quá tuyệt

", lại lấy sách vở ghi lại kinh nghiệm theo đuổi vợ của Minh Tự. Triệu Thiên Đóa vừa dứt lời, liền nghe thấy anh trai mình kinh ngạc nói:"Cái gì? Không phải Tống Kiến Chi công khai tỏ tình, Minh Tự cảm động rồi đồng ý cho cô ấy theo đuổi sao?

"Triệu Thiên Đóa:? Nàng quay đầu, cùng Thịnh Cách hai mặt nhìn nhau, trên mặt của hai anh em đều đầy hoài nghi nhân sinh. Bên kia, cuối cùng hai người ôm nhau cũng tách ra, hai người chỉ tự nhiên nhìn nhau một lúc, người bên cạnh liền có cảm giác như vừa ăn thêm một chén cẩu lương lớn. Triệu Thiên Đóa hắng giọng, đang muốn nuốt cẩu lương xuống, thay chị em tốt giảng hòa trước, liền thấy Tống Kiến Chi cùng Minh Tự giống như có được ăn ý gì đó, đạt được nhận thức chung gì đó mà nhìn về phía camera. Làn gió xuân trên khóe mắt Minh Tự không giấu được vẻ trịnh trọng:"Không nghĩ tới trong ngày sinh nhật lại nhận được—" Cô dừng một lúc mới nghĩ ra từ thích hợp, "Một món quà như vậy."

"Tôi rất vui.

"Nói đến đây, cô hơi cúi đầu nhìn về phía Tống Kiến Chi. Từ vẻ mặt đến giọng điệu đều vô cùng ôn nhu."!!!!!!"

"Chết tiệt, đó là sự thật!!!"

"Đó là tình yêu đó là tình yêu, tôi khóc đây QAQ Tôi chưa bao giờ thấy Minh Tự ôn nhu đến thế QAQ Lúc đầu tôi hơi hoang mang, nhưng bây giờ tôi chỉ cảm thấy ngọt ngào a a a a."

Tống Kiến Chi lặng lẽ đan ngón tay của mình vào tay cô, cuối cùng cũng có thể nắm tay Minh Tự tỷ tỷ trước mặt mọi người.

Trước khi thổ lộ cùng tặng quà, kỳ thực nàng khẩn trương đến nỗi tim đập thình thịch.

Ngượng ngùng, khẩn trương, xen lẫn nhảy nhót chờ mong.

Đó là bất an của một đóa hoa sắp nở rộ với thế giới, như sợ mình không đủ ngọt ngào, như sợ mình quá tươi đẹp sẽ quấy nhiễu cảnh xuân tốt đẹp.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!