"Biểu tỷ, sao chị mãi đứng trong đàn vậy!
"Tống Kiến Chi nheo mắt, cảm thấy mình không nên vì buồn chán mà chơi game với Trần Viên Ninh cả đêm."Tới liền.
"Tống Kiến Chi miễn cưỡng đóng khung thoại với Minh Tự lại, nếu không phải Minh Tự cả ngày bận rộn đã mệt mỏi, nàng đã thoát game mà quấn lấy Minh Tự nói chuyện phiếm. Trần Viên Ninh chơi rất vui vẻ, chỉ khi Tống Kiến Chi nói buồn ngủ mới chưa đã thèm mà thoát khỏi trò chơi. Bành Chu nhẹ giọng nói:"Viên Ninh, cậu có đưa Kiến Chi tỷ về phòng không?
"Bọn họ đều ở tầng ba, mặc dù khách sạn có camera giám sát và đoàn phim đã bao hết, nhưng đưa về phòng sẽ yên tâm hơn. Kêu Trần Viên Ninh đưa vì hắn là em họ nên có thể tránh bị nghi ngờ. Trần Viên Ninh nói:"Được! A đúng rồi, đăng một bài weibo kỷ niệm ba người chúng ta lập đội đi!"
"Đêm khuya mà còn đăng." Bành Chu nói.
"Tôi là một idol chăm chỉ mà." Trần Viên Ninh bật camera trước, "Đến chụp ảnh đi.
"Tống Kiến Chi vừa ngáp một cái xong, buồn ngủ đến mức nước mắt sắp chảy ra, mắt nhìn vào camera cơ hồ rưng rưng, tùy ý mà chụp ảnh cùng hai người kia. Trần Viên Ninh lấy từ trong túi ra chiếc điện thoại thứ hai như làm ảo thuật:"Vào phòng thành lập một đội! Tổ đội xe ba bánh!"
Sau khi đám người Tống Kiến Chi phối hợp, Trần Viên Ninh đặt ba chiếc điện thoại lại với nhau, tanh tách chụp ảnh.
"Aiz, Diệp tỷ nói gần đây tôi không chiều fans, đều là do fans chiều tôi, kêu tôi đăng bài nhiều một chút.
"Tống Kiến Chi lại ngáp một cái, ngáp là loại lây truyền vô địch, Bành Chu bên cạnh cũng ngáp. Cuối cùng, Trần Viên Ninh cũng không chịu nổi cũng gia nhập đội ngáp. Ba người buồn ngủ, Trần Viên Ninh đưa Tống Kiến Chi về phòng, tùy tay đăng hai bức ảnh lên weibo, lời lẽ rất ngắn gọn: Trần Viên Ninh V:"Tổ đội xe ba bánh, @Tống Kiến Chi kéo hai anh em cùng lên [Ảnh đính kèm]"
Hắn cuộn tròn trong chăn bất tỉnh nhân sự, hôm sau hắn mới mơ mơ màng màng nhớ tới—
Đậu má, hình như hôm qua chỉ che Id trong ảnh chụp màn hình, quên sửa ảnh của ba người họ!
Đừng nói là sửa, ngay cả filter cũng không có!
Hắn với Bành Chu thì không sao, không quan tâm, hơn nữa hình tượng của hắn cũng không phải lần đầu tiên sụp đổ, nhưng nếu tiểu biểu tỷ bị chính mình đăng một bức ảnh xấu xí...
Trần Viên Ninh hoàn toàn bị dọa tỉnh, cầm lấy điện thoại cẩn thận mở weibo, trong lòng cầu thần bái phật, chỉ cầu hôm qua wifi của khách sạn bị hỏng, thực ra hắn chưa đăng lên.
Hắn mở trang chủ, đăng lúc 23:19 tối qua.
"Aiz.
"Trần Viên Ninh kéo tóc, thất vọng thở dài, nhắm mắt mở bình luận:"Mặt mộc thật tốt, chỉ có chúng ta mới dùng filter #mỉm cười."
"Mắt của tỷ tỷ đều ngấn nước, đáng yêu quá đi!!!"
"Tỷ tỷ có thể kéo hai người? Tôi không tin, trừ khi hai người kêu chị ấy kéo tôi lên #đầu chó."
"Ô ô ô một khắc nhìn thấy mặt mộc của tỷ tỷ, tôi liền quyết định muốn làm anh em với Trần Viên Ninh rồi."
"Tôi muốn tiếp tục làm lão bà của Ninh Ninh, sau đó lại làm thân với tỷ tỷ chúng ta, tất cả tôi đều muốn #đáng yêu."
...
Thật là xem muốn cay đôi mắt.
Trần Viên Ninh vừa mắng thầm vừa cảm thấy nhẹ nhõm, xem ra mặt mộc của tiểu biểu tỷ vẫn rất đẹp, có thể đăng được.
Hôm qua quá tùy hứng, hắn chỉ biết đăng mà không xem kỹ, Trần Viên Ninh kéo về trên, bấm vào ảnh lớn xem kỹ.
Ánh sáng của khách sạn có màu vàng ấm áp, tông màu da của họ trong ảnh không được đẹp lắm, lộ ra màu mật ong tự nhiên.
Ngũ quan của Tống Kiến Chi vốn đã đẹp, nhưng hiếm thấy chính là làn da cũng cực kỳ đẹp không cần app, đôi mắt ngấn nước, vô tội đứng đó mà giống như câu nhân.
Thật hiếm thấy, thẳng nam Trần Viên Ninh chỉ khi chụp chính diện và tránh góc chết mới ổn được nhan trị của mình.
Ngón tay Minh Tự vuốt nhẹ màn hình, đầu ngón tay đáp xuống đôi mắt của Tống Kiến Chi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!