Chương 28: (Vô Đề)

Cha mẹ Tống nói là làm, nói ở lại hai ngày liền đi, tuyệt đối sẽ không ở thêm một ngày, có lẽ nửa đời sau bọn họ trừ bỏ đi chơi chính là đang trên đường đi chơi.

Tiêu tiêu sái sái, vô ưu vô lo, con cái có phúc phận của mình, mặc kệ bọn nhỏ, dù sao Tống gia lớn như vậy, bất luận xảy ra chuyện gì, bọn nhỏ cũng sẽ không chết đói.

Mấy ngày nay Tống Kiến Chi rất bám lấy hai người họ, đi đâu cũng theo như thú cưng, vốn dĩ mẹ Tống còn lo con gái luyến tiếc chính mình, thậm chí bà còn phải suy nghĩ xem mình có nên đi không, hay không cần quan tâm đến đứa nhỏ quá nhiều.

Không nghĩ tới, Tống Kiến Chi lại nghiêm túc nói: "Mẹ, con cháu đều có phúc của con cháu, chỉ cần mẹ vui vẻ là được rồi.

"Mẹ Tống vô cùng cảm động, cha Tống cũng rất hài lòng, còn vẫy tấm thẻ cho Tống Kiến Chi xem như là tiền tiêu vặt. Khi bọn họ thu dọn hành lý, Tống Kiến Chi cũng đang chuẩn bị thu dọn đồ đạc quay lại thành phố N. Nàng cùng Tống Kiến Nhân đưa ba mẹ lên máy bay. Tống Kiến Chi chuẩn bị cùng cất cánh từ sân bay để đỡ phải đi chuyến khác. Tống Kiến Nhân chậm rãi nói:"Cảnh quay của em rất nhiều sao?"

"Không có." Tống Kiến Chi theo bản năng nói: "Cá chép đỏ rất ít xuất hiện trong phim."

"Ừm, ở lại phim trường thật lãng phí thời gian."

"Các cảnh tập trung sẽ không mất vài ngày, thời gian còn lại có thể rèn luyện ở Tinh Hãn, hoặc là vào tập đoàn."

Tống Kiến Chi ngừng động tác đặt vé máy bay, nàng chớp mắt nhìn Tống Kiến Nhân.

Bộ dáng của Tống Kiến Nhân vẫn bình tĩnh không gợn sóng.

Tống Kiến Chi cũng không nghĩ nhiều, nàng chỉ cho rằng chị gái sợ mình chịu khổ, nhưng lên phim trường để bảo vệ nữ chủ, nếu không lúc hệ thống nhắc nhở, nàng từ thành phố S chạy tới sẽ muộn.

Nhưng lý do này rõ ràng không thể nói với Tống Kiến Nhân.

Nàng mở miệng, vẻ mặt lộ ra đấu tranh cùng do dự.

Tống Kiến Nhân xoa xoa mi tâm, "Em muốn tìm Minh Tự như vậy?

"Tống Kiến Chi: A? Nàng ngập ngừng gật đầu, dù sao thì những người khác trong đoàn càng không liên quan gì đến nàng."Em không có bạn nào khác ở trong nước." Tống Kiến Chi nhỏ giọng nói.

Tống Kiến Nhân dùng ngón tay gõ hai lần lên tay vịn.

Tối qua Diệp Tử Tình gọi điện thoại, thành thật thú nhận giữa hai người này không có quan hệ gì, ngoại trừ những thứ này, Diệp Tử Tình còn khéo léo nói vài câu tốt cho Minh Tự.

Tống Kiến Nhân vẫn tin vào ánh mắt nhìn người của bạn cũ, đặc biệt là khi Diệp Tử Tình nhắc tới Minh Tự nỗ lực làm việc cho Tống Kiến Chi chứ không chỉ dựa vào, làm sâu hút máu em gái mình.

—— Đó là sự thật, nhưng buồn bực trong lòng Tống Kiến Nhân vẫn không tan biến đi một chút nào, lý trí và tình cảm luôn là hai thứ khác nhau.

Huống hồ cô chưa tận mắt nhìn thấy nên càng không yên tâm.

Tống Kiến Nhân lại nhìn em gái trước mặt.

Xinh đẹp, ngoan ngoãn, lương thiện, chưa từng yêu đương.

Quả thực là kiểu em gái khiến người làm anh làm chị không yên tâm, sợ bị người khác lừa.

Tống Kiến Nhân lại xoa ấn đường.

Nhưng giáo dục tiếp thu đã cho cô biết rằng vừa che chở vừa kiểm soát mù quáng sẽ chỉ phản tác dụng.

Suy nghĩ hồi lâu, Tống Kiến Nhân nói: "Em ở nhà nghỉ ngơi vài ngày rồi đi.

"Tống Kiến Chi còn muốn nói thêm gì đó, Tống Kiến Nhân lại giơ tay ngăn cản, ánh mắt tựa hồ có thâm ý, lại nói:"Kiến Chi, hy vọng em suy nghĩ kỹ, đừng giống như đối với Ngụy Kiêu, chỉ mới gặp vài lần, không hiểu biết người ta đã đi vào.

"Mặt Tống Kiến Chi nóng lên. Tỷ tỷ, đây là hiểu lầm cái gì thế? Tống Kiến Nhân thể hiện khía cạnh cường ngạnh của mình,"Cứ như vậy đi, chờ em cảm thấy chính mình đã suy nghĩ cẩn thận lại nói.

"Ranh giới này rất mơ hồ, ngay cả bây giờ Tống Kiến Chi nói chính mình đã suy nghĩ cẩn thận, trực giác của nàng cảm thấy Tống Kiến Nhân sẽ không ngăn cản nàng rời đi. Nhưng trước nay hảo ý là thứ khó cô phụ nhất, nàng biết Tống Kiến Nhân là vì muốn tốt cho mình, ngược lại làm nàng không đành lòng tùy hứng. Tống Kiến Chi mím môi, rũ mắt xuống, ánh mắt rơi vào cái ly rỗng,"Vậy... vậy Diệp tỷ đó có thể đi chiếu cố Minh Tự không?

"Nàng suy nghĩ một chút, chỉ còn cách là thỏa hiệp, có Diệp Tử Tình ở bên cạnh, Kiều Hâm sao có thể dùng thủ đoạn được. Chỉ là không thể tránh khỏi hy sinh lợi ích của Trần Viên Ninh, nàng không ưu tiên cái này. Tống Kiến Nhân thở dài. Nhớ Minh Tự như vậy sao? Cô dứt khoát nói:"Được, chị sẽ bảo cô ấy đến đó trong hôm nay.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!