Chương 8: (Vô Đề)

Buổi phỏng vấn diễn ra tại một hội trường nhỏ được chuẩn bị sẵn ở khu nhà phụ.

"Anh Eun

-tae, mời vào."

Chị biên kịch chính đón tôi, trông có vẻ tiều tụy gấp đôi so với lúc mở màn.

Cái kiểu cười như mếu.

Trông chị ta cứ như một người điên sắp hóa dại hoàn toàn.

Chắc là di chứng của việc thức đêm cày cuốc đây mà.

Trong lòng dấy lên một sự đồng cảm kỳ lạ, tôi tiến đến chỗ ngồi đã được sắp xếp.

"Gọi là phỏng vấn cho oai chứ cũng không có gì to tát đâu anh."

"Vâng."

Tôi cũng lờ mờ đoán được rồi.

Chắc là hỏi mấy câu cảm nghĩ của người tham gia để chiếu ở cuối chương trình thôi.

Buổi phỏng vấn diễn ra giữa biên kịch chính và người tham gia, một chọi một.

Hai máy quay được đặt ở hai bên chị biên kịch chính.

Tôi là người cuối cùng.

Các thành viên khác đã phỏng vấn xong từ sớm và đang đợi trong xe.

"Đầu tiên thì… tôi cực kỳ ngạc nhiên. Thành thật mà nói, những video về EcL: pse mà tôi tìm xem trước đây chất lượng không được xuất sắc như hôm nay. Không biết trong thời gian qua đã có chuyện gì xảy ra vậy ạ?"

Cái giọng oang oang như bắn liên thanh của chị ta không hiểu sao lại có vẻ sắc lẻm, đầy khiêu khích.

Thêm vào đó, ánh mắt nhìn tôi chằm chằm cũng sáng quắc lên… Gì đây?

Cứ như người có thù oán gì với tôi lắm ấy.

Tôi và chị biên kịch chính hôm nay mới gặp lần đầu.

Chị ta thì có thù oán gì với tôi được chứ?

Nếu là Kwon Eun

-tae thì còn có thể.

Nhưng có vẻ cũng không phải.

Vậy thì chỉ có một đáp án.

'Vì miếng cơm manh áo của chương trình mà định vắt kiệt một người vô tội đây mà.'

Thấy cũng tội nghiệp, tôi quyết định trả lời một cách thành tâm nhất có thể.

"Bọn em cũng biết rõ vấn đề đó nên nhân cơ hội này đã cố gắng chỉnh sửa lại toàn bộ. Bọn em chỉ muốn cho mọi người thấy một hình ảnh tuyệt vời hơn dù chỉ một chút thôi ạ."

Nghe tôi trả lời, chị biên kịch chính vừa bấm đốt ngón tay tính ngày vừa hỏi lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!