Điều buồn cười là sự kết hợp của các thành viên EcL: pse hiện tại lại không tệ chút nào.
Ít nhất thì nhìn tổng thể không có ai quá lệch pha.
Nếu chỉ xét về ngoại hình, tôi tự tin là visual trung bình của nhóm vượt xa các nhóm idol khác.
Mà nhóm còn không chỉ có ngoại hình.
Cấp bậc kỹ năng trung bình của các thành viên là B, đối với tân binh thì như vậy cũng không tệ.
Tập hợp được những idol như vậy ở công ty bé xíu xiu này cũng gần như là một phép màu rồi.
Cho nên, việc EcL: pse 5 năm sau vẫn không nổi tiếng rồi tan rã hoàn toàn là do lỗi của tên giám đốc kia.
Một cái môi trường mà có bị giảm chỉ số cũng chẳng có gì lạ.
Có lần, không nén nổi tò mò, tôi đã thử hỏi dò xem các thành viên khác gia nhập nhóm như thế nào.
Nghi ngờ thế nào thì y như rằng.
Ít nhiều cũng có sự tác động của giám đốc tiền nhiệm Park Joo
-hee (bố của giám đốc hiện tại). Dù sao cũng là chuyện tương lai của con trai mình, nên có vẻ giám đốc Park cũng khá để tâm chiêu mộ các thành viên.
Dù "nếu như" chỉ là một giả định vô nghĩa.
Nhưng tôi vẫn thấy tiếc nuối, nếu như giám đốc Park ở lại ít nhất cho đến khi EcL: pse ra mắt thì sẽ thế nào.
Nếu vậy thì ít nhất nhóm cũng đã có thể ra mắt với một bài hát ra hồn.
Có lẽ rất nhiều thứ đã khác đi rồi.
Trong lúc đang suy nghĩ vẩn vơ.
Tôi đã về đến ký túc xá.
Trời vẫn còn là buổi chiều, mặt trời chưa lặn hẳn.
"Anh về rồi đây. Anh mua gà rán với tokbokki này, cả nhà ra ăn đi."
Cho đến lúc cởi giày ở cửa ra vào, tôi vẫn không nhận ra.
Ký túc xá vốn ồn ào, náo nhiệt, hôm nay lại yên tĩnh đến lạ thường.
Hôm nay không có lịch trình quay phim, chỉ có lịch tập buổi sáng.
Tôi thì bận "xử lý" Park Oh
-gyun nên không tham gia.
'Cả lũ đi đâu hết rồi?'
Tôi đặt đồ ăn đã mua lên bàn ăn trong bếp rồi vào nhà vệ sinh rửa tay.
Trong lúc rửa tay, không hiểu sao tôi lại tủm tỉm cười một mình.
Còn vô thức ngân nga một giai điệu nữa chứ.
"Có chuyện gì vui sao anh?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!