"Cứ bảo là nhất định sẽ làm bằng mọi giá. Lịch trình trùng lặp có thể từ chối là từ chối hết để ưu tiên show của Trophy! Bên đó chắc chắn bảo sẽ liên lạc với tôi rồi đúng không? Mà thôi, đưa cái danh thiếp cậu nhận được đây để tôi tự liên lạc cho nhanh."
Nghe chuyện show thực tế với nhóm mới của Trophy, Giám đốc nói một hơi không kịp thở.
Biết ngay mà.
Ông ta kích động đến mức phì hơi qua mũi một cách khoa trương như trong truyện tranh vậy.
"Cuối cùng thì công việc cũng có chút khởi sắc rồi. Mới debut 100 ngày đã có show thực tế! Cứ đà này thì giải Tân binh của năm nay cũng không thành vấn đề, rồi sau đó biết đâu lại là Daesang… Hahahaha!"
"Giám đốc."
Tỉnh mộng đi ông già!
Nếu Daesang mà dễ dàng nhận được chỉ bằng việc quay một cái show thực tế thì tôi quay cả trăm cái cũng được.
Nhưng đời có như mơ đâu?
Mơ mộng thì tốt đấy, nhưng không hiểu sao từ giám đốc cho đến các thành viên, đầu óc ai cũng toàn một vườn hoa.
Tôi có một nghi ngờ hợp lý rằng giám đốc đã chọn thành viên theo đúng gu của mình.
Bọn nhỏ thì còn trẻ người non dạ đã đành.
Còn ông chú này, trải đời bao nhiêu mà sao còn ngây ngô hơn cả tôi về cái cách vận hành của cái giới giải trí này nữa.
"Không, đừng cắt lời tôi, nghe này. Đây là cơ hội trời cho đấy. Cậu có biết tân binh khó khăn thế nào để có được một suất lên sóng không? Cậu thì không biết đâu, chứ ở phía sau, tôi với Chang
-seok chạy vạy ngược xuôi đến mức chân sắp rụng rời rồi đây này."
"Giám đốc, mời ngài uống chút nước."
Anh quản lý dâng nước cho vị giám đốc đang hùng hồn diễn thuyết đến lạc cả giọng.
Một lòng trung thành đến rơi lệ.
"Trophy là công ty lớn nên không lo bị quỵt tiền cát
-xê đâu, lại là dự án sản xuất đầu tay nên chắc chắn sẽ quảng bá rầm rộ. Chúng ta cứ ngồi mát ăn bát vàng thôi là được."
"Nghe vô lương tâm quá đấy giám đốc ạ."
"Eun
-tae à, ở cái giới này ai đi tìm lương tâm làm gì. Cướp được của người khác mà thành công là ngon rồi."
Ối dào. Đây chẳng phải là một tên cướp ngày chính hiệu sao?
"Bên đó mà để yên cho mình ăn không ngồi rồi thế á? Đây là chương trình họ làm để lăng xê tân binh của công ty họ mà."
"Tất nhiên, không thể không có 'biên tập ác quỷ' được. Nhưng chẳng lẽ sợ dòi mà không dám muối dưa à? Cả đời chỉ định mua tương ớt công nghiệp đóng chai thôi sao?"
"Thời buổi này ai còn tự muối dưa ăn nữa đâu giám đốc. Mà nói cho đúng thì lần này chúng ta đâu phải tự muối dưa, mà là bị 'biệt phái' sang nhà máy của tập đoàn lớn thì có."
Không cố ý đâu nhưng không hiểu sao lại thành ra tôi đang cãi tay đôi với giám đốc.
"Ái dà, Eun
-tae này, cái cậu này đúng là!!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!