-Thức giấc trong hơi thở, Real world
Nơi đây là thiên đường vĩnh cửu
Chốn bình yên của ta đã bén rễ sâu
Vở kịch độc thoại của nhà khoa học điên loạn mắc chứng tâm thần phân liệt cũng dần đi đến hồi kết.
Nguy hiểm nhưng chậm rãi, ngay khi nhịp điệu của đoạn outro dần tắt lịm.
-Hãy rực cháy lên sắc đỏ
Tôi thì thầm ca từ như niệm chú vào những tàn lửa sắp tắt.
Cùng lúc đó, ngọn lửa tưởng chừng đã dịu đi lại bùng lên dữ dội.
Đây là đoạn không có trong bản gốc.
Dĩ nhiên rồi. Vì là do chính tôi thêm vào mà.
Tôi không chút do dự bước xuyên qua bức màn lửa đang chập chờn.
Thế là kết thúc.
Toàn bộ đèn trên sân khấu đều tắt ngấm.
Chỉ còn lại ngọn lửa bùng cháy, một màn đêm đen hoàn hảo.
[Đông đảo khán giả bắt đầu nhận ra 'Sự Hiện Diện' của bạn.]
[Lên cấp thành công! Điều chỉnh cấp bậc chỉ số 'Vũ đạo'.]
[Ô danh hiệu được tạo.]
[Đặc tính mới được kích hoạt.]
[MỚI! Thêm đặc tính 'Anh Hề Vô Diện'.]
Khác với lần biểu diễn cá nhân trước, lần này không có màn hình hiển thị khung chat.
Vì thế, tôi không thể theo dõi phản ứng theo thời gian thực được.
Dù là nhiệm vụ nhóm nhưng mỗi người một phách đã đành, lại còn thêm cái concept có phần – thực ra là cực kỳ – thử nghiệm nữa chứ.
Thú thật, đây đúng là một ván cược được ăn cả ngã về không.
Một canh bạc mà chẳng có gì chắc chắn khiến tôi lo sốt vó.
Đến mức ngay trước khi lên sân khấu, tôi đã tự hỏi đi hỏi lại bản thân không biết bao nhiêu lần 'Làm thế này có ổn không?'.
Vậy mà, sau khi kết thúc màn trình diễn, tôi lại thấy lo lắng của mình thật thừa thãi.
Những cửa sổ pop
-up thông báo phần thưởng cứ thi nhau hiện lên như thể đã chờ sẵn.
'Ít nhất thì cũng không đến nỗi toang.'
Muốn biết chính xác thì phải kiểm tra bảng trạng thái, nhưng…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!