Chương 2: (Vô Đề)

[Định nghĩa theo từ điển của "xuyên hồn" (빙의) là thế này:

1. Nương tựa thân thể hoặc tâm trí vào một thứ khác.

2. Linh hồn nhập vào.

Trường hợp của ngài Kim Woo

-hyun thuộc mục 2 ạ.]

Ừ, cái đó thì tôi biết tỏng rồi.

Giờ thì tôi cũng lờ mờ hiểu ra cái tình huống quái quỷ gì đang diễn ra rồi đấy.

Thể loại nào cũng có, phim ảnh với drama chiếu đầy ra.

Linh hồn nam/nữ chính bị tráo đổi là motip xưa như trái đất rồi.

Khó tin thật, nhưng cái thứ giả tưởng trên màn ảnh giờ lại thành hiện thực với tôi.

Vậy thì, có một thắc mắc nảy ra lúc này.

'Thế cái xác gốc của mình đang ở xó nào?'

Chính là bản thể của tôi ấy.

Nếu linh hồn đã bị đổi, thì lẽ ra linh hồn của thằng idol vô danh tiểu tốt này phải chui vào xác tôi mới đúng.

Chỉ cần tìm ra rồi cho hồn ai về xác nấy là giải quyết ngon ơ.

[Rất tiếc, chuyện không đơn giản như vậy đâu ạ.]

"Tự tôi lo được, nói mau nó ở đâu."

Cái thằng cha – à không, nó có phải người đâu mà gọi là thằng cha – hệ thống tự tiện đọc suy nghĩ của tôi bỗng dưng im bặt.

Hồi lâu sau vẫn chẳng thấy hó hé gì.

'Im lặng thế này càng thấy bất an vãi.'

Sự im lặng kéo dài càng khiến tôi ngạt thở.

Ngay lúc tôi cảm thấy như con chuột bạch bị nhốt trong ống nghiệm sắp chết ngạt vì thiếu không khí.

[Kết quả xác nhận, bản thể của ngài Kim Woo

-hyun vẫn an toàn.]

[Nếu muốn tìm lại bản thể, xin hãy hoàn thành kịch bản.]

Nói gì thì nói, cuối cùng cũng quy về một mối là "hoàn thành kịch bản".

Chẳng khác nào nói chuyện với cái bức vách.

Cứ lải nhải đi lải nhải lại một điệp khúc duy nhất.

"Hoàn thành cái kịch bản kịch biếc gì đó thì chắc chắn tìm lại được xác tôi đúng không?"

[Tất nhiên rồi ạ.]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!