4
Tôi cùng Thời Hữu Lễ đến nhà ăn.
Dù biết cậu ấy ăn khỏe, nhưng khi nhìn thấy núi thức ăn chất đầy trên khay, tôi vẫn giật mình.
"Thời Hữu Lễ, cậu ăn nhiều quá đấy!"
Thời Hữu Lễ khẽ cắn môi, bồn chồn lo lắng, hai má lập tức đỏ bừng.
Cậu ấy cúi đầu, rụt mặt vào cổ.
"Hồi nhỏ tớ bị bảo mẫu cho uống thuốc tăng trọng, sau đó không thể nào giảm cân được nữa. Nếu cậu sợ bạn bè chê cười thì đừng ngồi cùng tớ nữa. Lát nữa tớ sẽ gửi những câu trọng tâm vào điện thoại cho cậu."
Thời Hữu Lễ cụp mắt xuống, hàng mi run run đáng thương.
Tôi nhân cơ hội quan sát cậu ấy kỹ hơn.
Nếu nói Thời Hữu Lễ giống như cái bánh bao hấp.
Vậy thì chắc chắn người ta đã cho rất rất nhiều men nở vào.
Làn da trắng trẻo, mềm mịn, như thể chỉ cần chạm nhẹ là vỡ.
Vì quá béo nên ngũ quan của cậu ấy bị ép lại, không nhìn rõ đẹp hay xấu, nhưng đôi mắt lại đen láy, như đá hắc diệu thạch.
Tôi vừa định giải thích là tôi không có ý chê cười cậu ấy.
Thì bị một tiếng quát lớn cắt ngang.
"Tăng Du! Mày còn mặt mũi mà ăn cơm à?"
Là Phụ Trạch, mắt cậu ta vẫn còn đỏ ngầu vì dị ứng, trên cổ cũng có vài vết xước do gãi.
Cậu ta hùng hổ bước về phía tôi:
"Tăng Du, vì bịch snack c.h.ế. t tiệt của mày mà bài thi Văn của tao hỏng bét rồi."
"Tớ đã nói rồi, tớ không cố ý! Nếu xin lỗi có ích thì tớ xin lỗi cậu." Tôi xua tay.
Mày...
Phụ Trạch bị tôi chặn họng, sắc mặt liên tục thay đổi:
"Tăng Du, mày bị ma nhập à? Sau này đừng có bám theo tao nữa, nhìn thấy mày là tao thấy buồn nôn! Phát ói! Chán ghét!"
Cậu ta dùng tất cả những từ ngữ cay độc nhất, cố gắng làm tôi xấu hổ, đau lòng.
Để rồi giống như kiếp trước, tôi sẽ hạ mình dỗ dành cậu ta, cầu xin cậu ta đừng phớt lờ tôi.
Nhưng tôi của hiện tại, đã không còn thích cậu ta nữa, dù lời nói có khó nghe đến đâu cũng không thể làm tôi tổn thương.
Thấy tôi không có ý định hối lỗi, Phụ Trạch hất tay bỏ đi.
Đi được vài bước, cậu ta lại cố tình chậm lại.
Tôi biết, cậu ta đang đợi tôi gọi lại.
Phụ Trạch! Tôi làm theo ý cậu ta.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!