Mốc dịch
Fei Yang beta
Khi giải quyết xong một két bia, Chương Khải Tuệ và Thạch Minh mới đến.
Trong tay Thạch Minh xách một đống đặc sản mua ở thành cổ.
Bên cạnh họ không còn ghế trống, quầy bar hình vòng cung, hai người ngồi xuống đối diện.
Dư Nam gọi thêm hai két bia, đưa cho bên kia hai chai, còn đặc biệt gọi cho Chương Khải Tuệ một ly cocktail nồng độ thấp.
Trong pub đổi nhạc, lần này là dân ca Nạp Tây.
Từ đầu tới cuối đều là ca từ kỳ lạ khó hiểu, nhưng phong cách âm nhạc độc đáo, âm vực trong trẻo, khiến người nghe muốn nhắm mắt lại để cảm nhận.
Du Tùng nhớ tới câu hỏi lúc nãy bị ngắt quãng.
Anh quay đầu, Dư Nam đang ngẩng đầu nhìn miếng gỗ cầu phúc treo phía trên.
Không biết nhìn thấy gì, cô nhếch miệng cười một cái.
Du Tùng: "Dư Nam."
Dư Nam hơi ngẩn người, cô quay đầu, hỏi trước một câu: "Anh muốn viết một cái không?" Cô chỉ lên miếng gỗ phía trên, cỡ bằng bàn tay, một mặt viết chữ Đông Ba, một mặt viết lời cầu chúc của du khách. "Anh xem, bên trên còn có người viết "Đánh đâu thắng đấy"." (Đánh ở đây là đánh bạc)
Nét mặt Du Tùng rất nghiêm túc: "Có phải chúng ta đã từng gặp nhau ở đâu không?"
Trong pub, ánh sáng vàng mê hoặc, sóng mắt dao động.
Dư Nam nâng cốc hờ hững uống một hớp, cười nói: "Tôi nhớ lần đầu tiên anh cũng dùng câu này để bắt chuyện."
"Đã từng gặp chưa?"
"Chưa."
Dư Nam cười cười, nhìn phía sau anh, giảo hoạt nói: "Người giống anh đến rồi kìa."
Du Tùng ngạc nhiên quay đầu lại, một người phụ nữ đứng giữa anh và Trương Thạc, bầu ngực cao ngất, trên người mang theo mùi hương khiến người khác say mê.
Du Tùng liếc ngực cô nàng, rồi quay đầu nhìn Dư Nam.
Dư Nam một tay chống cằm, một tay nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn, mang nét mặt của người ngoài cuộc xem trò vui.
Ngón trỏ Du Tùng vuốt khóe môi, nhìn chòng chọc cô ta, cười hừ một tiếng, cuối cùng, sự nghiêm túc trong mắt anh biến mất, thay vào đó vẻ ngả ngớn như trước đây.
"Anh?" Cô gái dựa lưng vào quầy bar, quyến rũ nói: "Anh chỉ có một mình sao?"
Du Tùng nhìn Dư Nam một lúc lâu mới dời đầu đi.
"Đúng vậy." Giọng nói lười biếng, kéo dài âm cuối, không chờ cô ta tiếp lời, anh đã nói: "Sao, muốn mời anh uống rượu à?"
Người phụ nữ ngẩn người, không hề ngờ tới, nhưng cũng lanh lẹ nói: "Đương nhiên, anh muốn uống gì?"
Du Tùng nói: "Tùy."
Người phụ nữ vẫy tay với bartender, gọi một ly cocktail giống ly mình cầm trong tay.
Du Tùng không nhúc nhích, cô nàng gợi chuyện: "Anh trai tới Lệ Giang chơi à?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!