Editor: Tô
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
Lúc trở về doanh trại An Dung Duyệt vẫn chưa đến, vì vậy Tô Hàn chạy vào trong rừng chặt que gỗ.
Chặt xong cây gỗ về mà vẫn chưa thấy ai, cô lại đi ra bờ biển cạo sạch vảy, móc sạch lòng, xử lý cá sạch sẽ.
Chờ đến lúc An Dung Duyệt trở về thật thì hai con cá đã được xiên vào que, đang chờ củi về đốt lên, nướng, ăn.
An Dung Duyệt "..."
Thật sự bắt được cá kìa, nhưng mà cô nàng mới vừa nhặt được mỗi củi khô, còn chưa kịp lọc nước sạch.
Cung không biết sao An Dung Duyệt luôn có cảm giác mình mình trả ân tình mà giống như ôm đùi bự vậy.
"Đốt lửa đi." Tô Hàn hồn nhiên không thèm để ý nói.
"Chờ một chút, để tôi nghiên cứu trước đã." An Dung Duyệt chất đống gỗ lại với nhau, sau đó ngắm nghía xung quanh, giống như đang học cách đánh gỗ để tạo lửa như thế nào.
Ai dè Tô Hàn mở túi ra, lấy ra thanh magie, va chạm một cái với đá đánh lửa lập tức có lửa bắn ra.
"Được rồi." Tô Hàn tuyên bố.
An Dung Duyệt "..."
Cô nàng tựa như đã được lão đại bao nuôi.
Ngọn lửa bắt đầu mạnh lên, Tô Hàn bắt đầu nướng cá.
An Dung Duyệt tán dóc liền nhắc tới "Chung Duệ đâu? Sao không thấy hai người ở chung với nhau?"
Động tác Tô Hàn dừng một chút, sau đó vẫn làm như không có chuyện gì xảy ra nói "Sau khi vào phó bản không có thấy hắn."
Sau khi tổ đội thành công, hệ thống có đặc biệt nhắc qua là thành công vào chung một server nhưng bọn họ phải tự tìm lấy nhau.
Chẳng qua là vào game Tô Hàn gặp được An Dung Duyệt vô cùng khoái trá, liền quẳng mất chuyện tìm đồng đội mình ra sau đầu luôn.
An Dung Duyệt thầm nghĩ, tách nhau ra cũng không nóng nảy, hai người đây là vô cùng tín nhiệm lẫn nhau sao?
Trong khi đang nói chuyện, một người đàn ông cường tráng chợt ném gỗ đi, nổi điên hét "Thứ đồ chơi gì thế này? Ông đây không làm nữa!" Hắn đánh lửa hơn nửa tiếng mà không chút tiến triển nào, thật cmn muốn nổi điên mà.
An Dung Duyệt không dấu vết nhích đến gần chỗ Tô Hàn.
Mấy anh giai kia làm mãi cũng không đánh lửa được, mấy cô lại có đá đánh lửa, tiện tay là có thể đốt lửa lên.
Nói ra thì rất hấp dẫn cừu hận.
Đồng đội rỉ tai tên đàn ông cường tráng kia mấy câu.
Rất nhanh tên cường tráng kia đi tới trước mặt Tô Hàn, lớn tiếng nói "Này, cho mượn hộp quẹt."
"Được nha, cầm một cây gỗ tới đi." Tô Hàn tiếp tục nướng cá, cũng không e ngại thái độ của tên kia.
Tên cường tráng kia nghe vậy nhất thời sững sờ, tựa hồ không thể tin được là đối phương không yêu cầu bất cứ cái gì, tuỳ tiện thoải mái đáp ứng.
Trong suy nghĩ của hắn thì đối phương hẳn sẽ ra giá, nhân cơ hội mà vơ vét tài sản.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!