Chương 27: Thảm Hoạ Trên Biển 2

Editor: Tô

꧁LẠC CẨU TEAM꧂

______________________________

Đánh nhau xong, Tô Hàn nhanh chóng rời khỏi phòng y tế, ai biết cô vừa đi đến góc rẽ thì một trận kình phong ập đến.

Tô Hàn cả kinh theo bản năng vung dao găm.

Vì vậy, dao găm đè trên cổ của Chung Duệ, khẩu súng chĩa vào thái dương của Tô Hàn, hai đồng bạn nhỏ gặp nhau cứ vậy gặp nhau.

"Chung Duệ?" Thấy rõ người tới Tô Hàn nhất thời sững sờ.

"Là cô à." Sắc mặt Chung Duệ hơi hoà hoãn, buông tay ra, nhưng lại không hiểu "Sao cô lại từ phòng y tế đi ra thế?"

Anh nghe nói có người sắp đặt mai phục trong phòng y tế, đặc biệt là săn giết người chơi cho nên anh vội vàng chạy tới nhưng rốt cuộc lại gặp Tô Hàn.

"Đừng nhắc đến chuyện đó." Tô Hàn vẻ mặt một lời khó nói "Một đám người mất trí đã đầu độc nước uống rồi tùy tiện tấn công hành khách trên tàu.

Tôi đi ngang qua phòng y tế thì thấy có người đang hành hung nên tra hỏi xong đã giết hắn bay màu rồi."

"Đầu độc..." Chung Duệ cứng họng, thầm nghĩ năm nay mấy thằng thần kinh còn nhiều thế.

"Chắc có đồng bọn, nhưng bọn họ có mấy người, cụ thể là ai tên kia không chịu nói." Tô Hàn trầm giọng tuyên bố "Tình hình rất nghiệm trọng, nghe nói đã xử xong hai ba trăm người."

"Hơn thế nữa." Chung Duệ mặt vô cảm.

"Chẳng lẽ hắn nói láo lừa tôi?" Tô Hàn nói, không thể nào? Cô không nhìn ra tên kia đang nói dối sao?

Chung Duệ gằn từng chữ "Bị chính tay bọn họ loại bỏ có lẽ đúng hai ba trăm người, nhưng bị liên lụy tuyệt đối không chỉ là con số này."

"Có ý gì?" Tô Hàn mơ hồ ý thức được điều gì đó.

Chung Duệ chỉ tay ra sau lưng anh, đơ mặt nói "Bên kia hỗn loạn thành một đoàn rồi."

Mí mắt Tô Hàn không ngừng nhảy.

Chung Duệ nói tiếp "Có rất nhiều người uống qua thùng nước suối, ít nhất vượt qua năm trăm người."

"Trừ một số đã trực tiếp tử vong thì phần lớn đều dính vào trạng thái trúng độc.

Mặc dù hành động bất tiện nhưng ý thức vẫn thanh tỉnh."

"Một số người không có đủ hàng dự trữ, một số không lo lắng về thức ăn và quần áo; một số bị rơi vào trạng thái debuff, một số người hành động như thường.

Cô nói xem điều gì sẽ xảy ra tiếp theo?"

Mặt Tô Hàn lạnh xuống "Đánh nhau cướp giật?" Cho nên bận rộn không có thời gian đi phòng ăn ăn cơm tối.

"Không khác là bao." Sắc mặt Chung Duệ phức tạp, giọng điệu ảm đạm "Ngay cả tôi trong tình trạng tốt cũng bị cướp tới năm lần.

Đám người kia đã phát điên nói không được."

Tâm tình Tô Hàng nặng nề "Tìm một chỗ nghỉ ngơi, sáng mai nói tiếp."

"Chỉ có thể vậy thôi." Chung Duệ đáp.

Tiếp theo hai người cùng vào phòng 201 nghỉ ngơi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!