Chương 5: Điều trị của bác sĩ 2 [Cao H]

Editor: Raining🍀🍀🍀

___________________

Kỷ Lăng Giang cảm thấy côn th*t của mình dường như sắp nổ tung rồi. Nếu không phải có lớp áo blouse trắng che chắn, anh nhất định sẽ phải rất chật vật, xấu hổ.

Anh hít một hơi thật sâu gói ghém lại những suy nghĩ của mình đi đến trước mặt cô nói, "Nằm xuống cởi quần ra." Nửa nheo mắt làm mọi người không thể nhìn thấy cảm xúc trong mắt anh, nhưng đôi bàn tay run rẩy đã bán đứng anh.

Lâm Khả Ngải thẹn thùng cởi quần ra chỉ còn lại một chiếc quần lót. Cặp vú mượt mà cao ngất mang theo hai núm lớn đã hơi sưng cứng, quầng vú màu hồng nhạt so với lúc nãy đã lớn hơn một chút. Cả người không có chút thịt thừa nào nhưng nhìn qua lại vô cũng đẫy đà, trên người cô giờ chỉ còn sót lại một lớp vải ren trắng tinh khiết bao bọc lấy huyệt non.

Đây chính là khung cảnh mà Kỷ Lăng Giang nhìn thấy, không đợi Lâm Khả Ngải mở miệng, anh trực tiếp cởi ra lớp vải mỏng manh che chắn cuối cùng kia, cảnh đẹp ngay lập tức hiện ra trước mắt. Anh lẩm bẩm nói: "Đều ướt đẫm"

Giọng nói trầm thấp vang lên trêu trọc lòng cô gợn sóng, hướng mắt lên nhìn anh. Bốn mắt hai người đúng lúc chạm nhau, đôi đồng tử xanh thẳm dường như nhìn thẳng vào trái tim cô.

Lâm Khả Ngải ngoảnh đầu đi chỗ khác chỉ để lại cho anh sườn mặt hoàn mỹ xinh đẹp, hắng giọng nói: "Bác sĩ, xin hãy kiểm tra, tôi đã sẵn sàng rồi." Thành thật mà nói, cô thực sự mong chờ những gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Bác sĩ gấp chiếc quần lót dính ướt dâm dịch bỏ vào túi áo khoác trắng sau đó tách hai chân cô ra thành hình chữ đại .

Lỗ hoa màu hồng nhạt đóng chặt khe mỏng ở mép huyệt lại. Vừa nhìn qua đã thấy đây là lỗ nhỏ mềm mại dẻo dai, bên ngoài mép hoa đã có một ít chất nhầy trong suốt.

Anh dùng ngón tay vuốt vuốt dọc mép huyệt sau đó mở miệng đưa vào miệng liếm mút sạch sẽ. Sau khi mút xong, anh nói: "Có chút tanh, mùi không nặng, rất bình thường."

Lâm Khả Ngải hút một ngụm khí lạnh, nếu cô không có nhìn nhầm, anh vừa mới... Ăn d*m thủy cô chảy ra! Chẳng lẽ với các bệnh nhân khác anh cũng dùng phương pháp chuẩn đoán này sao?!

Lâm Khả Ngải nhìn anh lớn tiếng hỏi: "Bác sĩ Kỷ đối xử với mọi bệnh nhân đều như thế này sao?!" Lồng ngực phập phồng cho thấy sự tức giận của cô.

"Không, nó chỉ dành cho em thôi."

Cô ngẩn ngơ, anh tiếp tục nói tiếp: "Bởi vì đó là em, anh mới có thể ăn."

Nụ cười quyến rũ cùng những lời nói trìu mến thâm tình khiến nhịp tim điên cuồng gào thét đập thịch thịch thịch từng chút từng chút một ở trong lồng ngực, Lâm Khả Ngải gần như không thể kiểm soát được trái tim sắp bay lên trời. Cứ như vậy nhìn vào khuôn mặt anh, không nhúc nhích tùy ý để anh vuốt ve mình.

"Thật đẹp, giống như một bông hoa, thật mềm mại..." Đôi mắt xanh thẫm của Kỷ Lăng Giang giống như nước sông băng hà tan vỡ si mê nhìn chằm chằm tiểu huyệt non mềm của cô.

Anh vuốt ve những nếp gấp phía trên, ngón tay cái nhẹ nhàng vạch ra môi âm hộ, ngón trỏ thâm nhập đâm vào cái lỗ nhỏ hẹp ở giữa.

Vết chai trên đầu ngón tay của bác sĩ đâm chọc vào lỗ nhỏ khiến cho cơ thể của Lâm Khả Ngải trở nên căng cứng, thịt non trong lỗ hoa không chịu được kích thích, không kiểm soát được mà xoắn chặt đầu ngón tay hút vào trong tiểu huyệt, đốt ngón tay thô dài nới căng ra hoa huy*t dâm đãng khép kín đã lâu.

"Ư...A..."Lâm Ngả Khải tự mình chuyển động đong đưa mông ma sát ngón tay anh.

Tay kia của anh, ngón tay cái thô ráp ấn đè âm vật phía trên của huyệt xoa bóp theo chiều kim đồng hồ, khoái cảm như là một tia sáng điện nhỏ, âm đ*o sung sướng kích thích đến tận tử cung ở sâu bên trong phun ra một dòng dâm dịch, làm ngón tay anh ướt đẫm, dâm dịch theo đầu ngón tay chảy xuống khăn trải giường, những đốm nước loang lổ như những bông hoa mai nở rộ, phối hợp cùng với dâm huyệt non mềm tươi đẹp ướt át.

Bác sĩ rút ngón tay ra: "Độ hút rất tuyệt, điều này cho thấy là số lần em làm tình rất nhiều. Huyết nhỏ ẩm ướt rất nhanh, rất nhạy cảm, thật dâm đãng..." Anh dừng lại. "Có phải vì bạn trai em thường xuyên vuốt ve nó không?"

Ẩn sau những lời nói nghiến răng nghiến lợi này, có thể chắc chắn chắn rằng nếu cô dám nói đúng, Kỷ Lăng Giang nhất định sẽ không lưu tình chút nào xông lên thao chết cô!

Lâm Khả Ngải đâu biết anh nghĩ gì. Cô lắc đầu, có chút khó mở miệng nói: "Tôi không có bạn trai. Có lẽ vì tôi thường... thủ dâm... nên..."

Anh thở phào nhẹ nhõm một hơi, mỉm cười hài lòng, giọng điệu hiểu rõ nói: "Đó là chuyện bình thường, dâm một chút mới tốt, tôi thích."

Đầu Lâm Khả Ngải có chút muốn nổ tung, giọng nói nhỏ nhẹ giống như tiếng muỗi kêu "Ừm" một tiếng, nhấp môi, ánh mắt ngập ngừng nhìn anh, trong lòng vô cùng rối rắm, thấp gọng hỏi: "Bác sĩ, lời nói vừa rồi của anh có ý gì? Cái gì... Bởi vì đó là tôi? "

Trong lòng cô, vẫn luôn có một loại cảm giác khó tả triền miên kéo dài. Trong những năm này, cô cũng không dám nghĩ về điều đó. Cô chỉ có thể cố gắng nỗ lực kìm nén tâm trí điên rồ của mình, nuôi dưỡng tâm tình tốt, dù sao cũng vì anh trước kia.... Không từ mà biệt.

Người đàn ông nhìn cô im lặng không nói, trong mắt hiện lên cảm xúc mà cô không thể hiểu được.

Cô thất vọng nhắm mắt lại. Ngay lúc đó, giọng nói trầm thấp của anh vang lên bên tai cô: "Bởi vì đó là người anh yêu, cho nên anh có thể làm bất cứ điều gì, làm gì cũng đều nguyện ý."

Lâm Khả Ngải đột nhiên mở to đôi mắt, có chút không thể tin tưởng được nhìn anh....

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!