Editor: Raining☘️☘️☘️
______________
Rèm treo trên bệ cửa sổ bị gió thổi cuốn lên, tấm màn sáng màu theo làn gió lộ ra tia sáng bên ngoài cửa, rồi lại từ từ theo làn gió mà hạ xuống.
Trong phòng không có bật đèn, phòng ngủ một mảnh tối tắm và có một bóng người đang ngủ trên chiếc giường đôi xa hoa kia.
Trên người cô không có đắp chăn, chỉ mặc một chiếc váy ngủ màu trắng. Đường cong cơ thể hoàn mỹ không thể che đậy được: eo ra eo, mông ra mông, cũng có thể thấy được làn da của cô rất đẹp giống như là loại dương chi ngọc* thượng hạng, một vẻ đẹp thật nhẹ nhàng và tĩnh lặng
(*): Một loại ngọc trắng, trong mờ, có màu như mỡ cừu, giống như ngọc bích (thường được gọi là ngọc cừu) là loại ngọc vô cùng quý, mang màu trắng tinh, từ này còn thể hiện sự tinh khiết cao quý.
Cô gái nhỏ cảm nhận được sự lãnh lẽo mà ngẩng đầu lên để lộ một khuôn mặt xinh đẹp.
Đây là một khuôn mặt trứng ngỗng* cỡ bằng một bàn tay. Mái tóc màu đen dài đến thắt lưng phân tán trên gối đầu. Tóc mái trên trán được cắt theo theo kiểu thịnh hành nhất hiện nay. Dưới tóc mái là một cặp lông mày lá liễu cong cong đậm nhạt phù hợp.
(*): Khuôn mặt trứng ngỗng là khuôn mặt chuẩn nhất của hầu hết các cô gái phương Đông, còn được gọi là khuôn mặt hình elip.(Baidu)
(#Raining: Chắc là kiểu mặt của Phạm Băng Băng😂)
Đôi mắt đang nhắm lại khóe mắt hơi hơi hếch lên, có thể tưởng tượng ra vẻ đẹp mỹ lệ của cô sau khi mở mắt.
Lông mi dày dài dài cong vút như cánh quạt nhỏ, tiếp đến hơi thở của cô hơi hơi run rẩy. Mũi không quá xuất sắc, xinh xắn mà thanh tú.
Nổi bật nhất vẫn là cái miệng nhỏ nhắn màu sắc giống như trái anh đào, cánh môi non mềm như đã được bôi một lớp mặt ong lên trên, óng ánh trong suốt dụ hoặc người muốn hôn ngấu nghiến lên đôi môi ấy.
Ngũ quan đều hết sức tinh xảo, khéo léo, hơn nữa khi tập hợp chúng lại với nhau cũng sẽ không cảm thấy có gì không phù hợp, mà trái lại càng tăng thêm sự hòa hợp, hoàn mỹ.
"Ken két" một tiếng, cánh cửa trong phòng ngủ bị mở ra.
Kỷ Lăng Giang ngạo mạn nhẹ bước đến bên cạnh giường, đưa tay ra chạm nhẹ vào vành tai của cô gái nhỏ trên giường, thì thầm: "Ngải Ngải bảo bối, anh về rồi này."
Bây giờ đã là khoảng 8 giờ tối. Sau khi hoàn thành hết công việc trong ngày, anh mới trở về nhà, cô vợ nhỏ ngoan ngoãn ở trên giường chờ đợi anh về nhà, còn lộ ra dáng vẻ ngon miệng như vậy, cảm giác mệt mỏi ngay lập tức đều hóa thành mềm mại ấm áp dạt dào.
Lâm Khả Ngải "ưm" một tiếng tỉnh táo lại, xoa xoa đôi mắt buồn ngủ mơ màng, liền lao vào trong vòng tay của hắn: "Chồng ơi, sao bây giờ mới trở về a".
Vẻ mặt cô gái nhỏ trông giống như một con mèo con thò đầu ra từ trong lòng ngực của anh. Cả cơ thể người con gái thành thục no đủ, phong tình vạn chủng được anh ôm vào trong lòng, mũi anh tràn đầy mùi hương thơm ngát của cô. Không ai có thể nghĩ rằng một khuôn mặt trẻ tuổi như vậy đã kết hôn trở thành một người vợ trẻ.
"Tâm trạng Trần Hằng không tốt anh đi cùng cậu ta đi uống hai ly, hắn uống say anh đưa hắn về nên mới về nhà trễ."Kỷ Lăng Giang giúp nàng lau mồ hôi chỉnh lại tóc mái, cúi đầu hôn lên trán cô vợ nhỏ nói.
Lâm Khả Ngải "nha" một tiếng, đối diện với đôi mắt đẹp của anh, kéo cổ anh lại giúp anh nới lỏng chiếc cà vạt.
Các đặc điểm trên khuôn mặt đàn ông rất khác biệt, ngũ quan sắc sảo, vừa mang nét đẹp của Phương Đông lại vừa mang nét đẹp phương Tây. Cặp lông mày lưỡi mác lộ ra bên ngoài vẻ ngang ngược cùng với đôi đồng tử xanh da trời sâu sắc mà bí ẩn. Sống mũi cao thẳng, môi mỏng lạnh lẽo nhẹ nhàng tùy tiện nhếch lên.
Mỗi lần cô nhìn thấy anh nhịp tim đều đập nhanh dồn dập không ngừng loạn nhịp giống như con nai chạy loạn, nói đến cùng, chính mình cũng chỉ là một người cuồng nhan sắc sao.
"Chồng ơi... Em có chuyện muốn nhờ anh giúp em." Lâm Khả Ngải đưa tay nhỏ nhắn nhéo nhéo áo sơ mi màu đen của ông xã nhà mình, tự mình nghĩ xem làm thế nào mới có thể làm anh đồng ý, có cần phải lấy nhan sắc quyến rũ anh không?
Kỷ Lăng Giang nhìn chằm chằm vào bộ ngực mềm mại trắng nõn của cô vợ nhỏ bị tuột ra khỏi dây áo trên vai, trong lòng hiểu rõ, sớm đã biết cô muốn nói cái gì, nhưng lại cố tình giả vờ làm ra vẻ không hiểu rõ hỏi: "Hử? Chuyện gì?"
Ánh mắt lộ liễu hừng hực không hề che giấu lửa nóng như vậy, Lâm Khả Ngải dĩ nhiên là chú ý đến. Cô thoải mái hào phóng tiến đến gần sát hắn cho anh xem đủ, nhớ tới bạn thân Ngô Viên Viên đã từng nói đến hai chữ kia "sắc phôi".
"Anh hứa với em trước được không..." Thịt đã ở bên miệng làm gì có chuyện không ăn? Lòng bàn tay của người đàn ông sắc phôi này tóm lấy ngực của người phụ nữ, véo niết cặp sữa mềm, nói ra điều kiện: "Có thể hứa với em, nhưng... Em phải hứa với anh một điều kiện trước." Rồi sau đó anh nhỏ giọng thì thầm vào tai cô một lúc.
Sau khi nghe xong, Lâm Khả Ngải mặt liền đỏ ửng, mềm mại như bông trừng mắt liếc hắn một cái, cuối cùng vẫn là xấu hổ nói: "Em hứa với anh."
Nhìn thấy cô vợ nhỏ nhắn quyến rũ, ngượng ngùng, Kỷ Lăng Giang nhịn không được ấn môi anh vào đôi môi non mềm của cô. Lưỡi nóng hổi chui vào miệng cô ngậm chặt lấy lưỡi nhỏ mút lấy vị ngọt. Vùng đất nhỏ bé ngay lập tức bị anh khuấy động đến long trời lở đất.
Lâm Khả Ngải đưa tay ôm cổ hắn và nhiệt tình đáp lại nụ hôn anh, cùng anh dây dưa lãng mạn. Kỹ thuật hôn của người đàn ông quá tốt, hôn đến lòng người hỗn loạn mê mẩn như thuốc phiện, hôn điên cuồng gợi tình khiến nước bọt chảy ra từ đôi môi của hai người.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!