Chương 14: Level 2

Có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu

- đối với bạn tốt phải vậy, mà đối với hàng xóm chắc cũng thế. Chuyện kích thích như kiểu 3 giờ sáng ngồi giữa căn nhà ma xem tivi thế này mà chơi mảnh một mình thì phí quá, thế nên Hàn Phi quyết định mời hàng xóm chơi chung.

Từ hôm nay trở đi, hắn muốn hoàn thiện bản thân từ một kẻ có tính cách quái gở trở thành một người trượng nghĩa và nhiệt tình.

Hai mắt vẫn nhìn chằm chằm tivi như cũ, nhưng thân thể Hàn Phi lại bắt đầu di chuyển một cách chậm rãi.

Thực tế là, khi mà cái tay kia xuất hiện phía sau hắn, Hàn Phi đã quyết định mình phải đánh cược một lần xem.

So với con quỷ đột nhiên xuất hiện này, đồng chí hàng xóm toàn thân tỏa ra mùi máu tươi kia lại làm hắn cảm thấy dễ mở lòng đón nhận hơn.

Vừa điều chỉnh tư thế của mình từng chút một, não Hàn Phi cũng điên cuồng hoạt động; hắn đã nghĩ ra một vài phương án.

Vị hàng xóm lầu 6 đang nấp ngay ngoài cửa, và để không bị phát hiện qua mắt mèo thì bạn ấy còn nấp ở góc chết.

Hàn Phi cảm thấy nếu mình đột nhiên mở cửa thì với sự điên cuồng mà vị hàng xóm lầu 6 này biểu hiện ra: có khả năng đối phương sẽ không thèm phân biệt ai là ai mà xông vào tấn công luôn mất.

Cho nên, nếu muốn con quỷ trong căn nhà ma này chuyển mục tiêu thù hận đi chỗ khác thì chỉ còn cách làm cho con quỷ đi ra ngoài trước.

Kế hoạch trong đầu rất hoàn mỹ, nhưng khi bắt tay vào thực hiện, Hàn Phi mới phát hiện độ khó cực lớn. Thân thể hắn bị bao phủ bởi bóng tối, hơi thở lạnh băng đang thẩm thấu vào mỗi tế bào thần kinh, mỗi một cái nhúc nhích của thân thể cũng làm hắn cảm thấy kinh hồn táng đảm.

Ánh sáng lạnh phát ra từ màn hình tivi bị bóp méo, người tí hon với thân thể không trọn vẹn trong phim lần lượt giãy dụa rồi lại lần lượt bị bắt. Chẳng rõ kẻ nào đang đuổi bắt nó, chỉ biết là nó không có cách nào trốn thoát mà thôi.

Có vẻ người tí hon kia đang kêu thảm như muốn biểu thị một điều gì đó; nó cố giãy dụa nhưng vô ích, sau đó bị bàn tay vô hình lôi tuột vào căn phòng màu đen.

Nó đã nghĩ hết mọi loại biện pháp, lợi dụng các loại đồ vật trong phòng để phản kháng. Nó luôn có thể thoát ra khỏi căn phòng trong những tình thế có thể nói là ngàn cân treo sợi tóc. Nhưng mỗi lần rời khỏi căn phòng màu đen kia, thân thể của nó sẽ lại thiếu đi một bộ phận.

Thân thể của người tí hon càng lúc càng bị tổn hại nghiêm trọng. Tốc độ của nó càng lúc càng chậm lại. Đến khi chạy khỏi căn phòng màu đen kia lần thứ bảy, dường như nó đã biết được kết cục của mình rồi.

Lần này, người tí hon không còn chờ đôi bàn tay vô tình tới bắt nữa. Chạy được nửa đường, nó bèn quay lại nhìn về phía sau.

Hình ảnh chuyển động, trên màn hình TV xuất hiện một con quái vật do các bộ phận cơ thể của nhiều người khác nhau ráp lại mà thành. Nó vẫn luôn đi theo người tí hon có thân thể không được trọn vẹn kia.

Cánh tay chắp vá ấy hóa thành màn sương mù màu đen, sau khi bắt được người tí hon thì lôi tuột nó vào căn phòng hắc ám kia lần nữa.

Không lâu sau, cửa phòng lại mở ra. Người tí hon với tấm thân thiếu hụt thêm một bộ phận lại bước ra khỏi cửa phòng.

Lần này, người tí hon không tiếp tục chạy trốn nữa. Nó đứng trước cửa căn phòng màu đen kia với vẻ tuyệt vọng, nhìn cái cổng tò vò đen kịt đó rồi chậm rãi bước vào.

Phim hoạt hình lần đầu tiên chiếu đến toàn cảnh bên trong căn phòng màu đen. Hàn Phi nín thở, bản thân hắn cũng rất muốn biết bên trong căn phòng màu đen tựa như ác mộng kia rốt cuộc có cái gì.

Không hề xuất hiện hình ảnh tàn nhẫn nào như trong tưởng tượng, mọi thứ trong căn phòng màu đen ấy đều rất bình thường. Cạnh cửa ra vào có một cái tủ giày, sàn nhà hơi nứt ra rồi, trên tường lác đác mấy vết bẩn màu đỏ thẫm, chiếc đồng hồ điện tử cũ kĩ đang chỉ 3 giờ 15 phút.

"Bố cục của căn phòng kia…"

Trong phòng khách không rộng rãi lắm có bày một cái ghế sô pha, phía trước là một cái TV hình như đang chiếu gì đó...

Trái tim người tí hon kia như tro tàn; nó không chạy trốn nữa mà ngồi trên ghế sô pha đầy tuyệt vọng.

TV được bật lên, người tí hon với thân thể không trọn vẹn nhìn chăm chú vào màn hình TV, trông như thể đang nhìn Hàn Phi ở bên ngoài màn hình vậy.

Trái tim Hàn Phi đột ngột nhảy lên một cái. Hắn dám chắc 100% rằng, căn phòng màu đen tựa như ác mộng trong phim hoạt hình này chính là gian phòng mà hắn đang ở đây!

Người tí hon trong phim lặng lẽ xem tivi. Từ phòng ngủ phía sau lưng nó thình lình xuất hiện một khuôn mặt, ngay sau đó là cổ rồi thân thể. Kích cỡ hình thể của con quái vật do nhiều bộ phận cơ thể người ráp lại kia dường như to hơn một chút.

Con quái vật này đi đến phía sau ghế sô pha mà người tí hon đang ngồi. Nó đặt tay mình lên vai trái của người tí hon, sau đó lại đặt bàn tay còn lại lên vai phải của người tí hon.

Cảm giác lạnh băng làm phần da cổ của Hàn Phi sởn hết gai ốc, vai phải hắn đột nhiên nặng trĩu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!