Chương 14: (Vô Đề)

Một nồi cà ri sôi trên bếp, một nồi khác ninh canh cá. Những nguyên liệu còn lại được xếp gọn vào tủ lạnh, Tô Kiến Thanh sắp xếp bếp núc đâu vào đấy rồi bước ra ngoài tìm anh.

Kỳ Chính Hàn đã ra đến ban công, cánh cửa lùa ngăn giữa phòng và ban công bị anh đóng chặt, then cửa cũng được cài lại.

Anh đứng đó, tay cầm điếu thuốc, tay kia giữ điện thoại, nhưng giọng nói không lọt qua cửa kính, như thể anh đang ở một thế giới khác.

Sau lưng anh là nền trời xanh thẫm của buổi chạng vạng, cùng những bông tuyết trắng xóa xoay tròn trong gió. Dáng người anh cao gầy đứng ở đó, áo len che lửng phần xương quai xanh sắc nét, cần cổ thon dài lại nhợt nhạt. Anh dựa vào khung cửa, đôi mày hơi nhíu lại, trông như đang trĩu nặng suy tư.

Kỳ Chính Hàn cúi đầu, chậm rãi đi vài bước, bỗng vướng vào thứ gì đó. Hai người đồng loạt ngước nhìn, một chiếc áo lót màu hồng lắc lư trước mặt.

Anh bình tĩnh bước tránh qua một bên, đi đến bồn giặt vẩy tro thuốc xuống.

Cuộc gọi kết thúc đúng lúc điếu thuốc cháy hết. Anh mở vòi nước, xả sạch tàn thuốc, tiện thể rửa tay rồi quay vào phòng.

Tô Kiến Thanh đang ngồi trên sô pha, vừa xem phim vừa thong thả bóc quýt. Anh ngồi xuống bên cạnh, khoảng cách không quá gần.

Trên màn hình đang chiếu Bitter Moon, nội dung xoay quanh mối quan hệ nam nữ, tình yêu khi đạt đến đỉnh cao rồi dần phai nhạt, tan biến. Một tác phẩm khiến người ta ghê sợ đàn ông, mất niềm tin vào tình yêu.

Kỳ Chính Hàn không xem phim mà chỉ im lặng cúi đầu lướt điện thoại, đôi chân dài vắt chéo, trên người phảng phất mùi thuốc lá.

Tô Kiến Thanh nhìn anh: "Anh không vui à?"

Anh không ngẩng đầu, chỉ nói: "Chuyện công việc."

"Không phải dự án ba trăm triệu kia chứ?" Cô lập tức thấy tội lỗi, miếng quýt trong miệng cũng ngừng nhai.

Kỳ Chính Hàn nói: "Anh trai của anh đang gặp chút vấn đề về vốn lưu động."

Nhưng anh không nói với cô anh trai anh làm gì.

Những gì cô biết về anh không nhiều. Kỳ Chính Hàn có rất nhiều lĩnh vực kinh doanh, trải dài khắp thế giới, từ dầu mỏ, vàng bạc cho đến bất động sản. Đầu tư phim ảnh đối với anh chẳng qua chỉ là một trò tiêu khiển, bỏ tiền vào chơi, thắng thì tốt, thua cũng không bận lòng. Anh thường xuyên công tác nước ngoài, thi thoảng cũng có nhắc đến với cô, rằng anh có một khu vườn ở Paris, một hòn đảo nhỏ ở Ấn Độ Dương, có thời gian sẽ mời cô qua chơi. Tóm lại chỉ là tài sản cha anh để lại cho anh thôi.

Tô Kiến Thanh không biết anh có đang khoác lác không. Nhưng nhìn bộ dạng anh, có vẻ cũng chẳng cần phải khoác lác làm gì.

Lúc trò chuyện với đoàn phim, Tô Kiến Thanh từng nghe người ta nhắc đến chuyện nhà họ Kỳ. Cô vốn không phải người thích hóng hớt, cũng chẳng biết nhiều về giới thượng lưu Yến Thành. Nhưng có lần cô định đứng lại nghe lén một chút, vậy mà vừa đến gần mọi người đồng loạt im bặt.

Có vẻ quyền thế đủ sức khiến người ta câm lặng.

"Anh còn có anh trai ư?" Cô dứt khoát hỏi thẳng.

"Không chỉ một, mà mấy người." Kỳ Chính Hàn tắt điện thoại, liếc cô một cái rồi nhích người tới gần.

"Anh em ruột hay sao?" Tô Kiến Thanh cũng nhích lại gần anh.

"Cũng có thể xem là vậy." Tâm trạng anh rõ ràng không tốt, giọng nói vương chút mỏi mệt.

Là hay không thì nói rõ một câu, sao phải vòng vo như vậy? Cô cũng chẳng muốn hỏi thêm.

Thương nhân luôn rạch ròi thứ bậc, sắp xếp từng người trong cuộc đời mình vào một vị trí nhất định, không ai có thể vượt giới hạn. Cho nên thế giới của anh rất rộng lớn và phức tạp, còn cô chỉ có thể vận hành trong quỹ đạo của chính mình.

Vậy trong thế giới của anh, cô là gì? Nghĩ tới nghĩ lui, có lẽ chỉ được xem là đồ vật tiêu khiển. Khi tâm trạng không tốt, anh đến tìm cô để mua vui.

Cô ngồi co chân trên sô pha, đôi chân trần để lộ những ngón chân được sơn móng kỹ lưỡng. Kỳ Chính Hàn thoáng liếc xuống, màu hồng nhạt có phần hơi tầm thường, nhưng khi điểm trên làn da trắng như tuyết của cô lại trở nên trong suốt rực rỡ, giống như cánh hoa.

Ánh mắt anh lại dời lên màn hình.

Trong phim, một đôi nam nữ đang ôm nhau khiêu vũ.

Chàng trai: "Tôi nghĩ tôi yêu em mất rồi."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!