Chương 32: (Vô Đề)

"Tôi lại muốn xem anh có cái bản lĩnh gì không đấy." Trịnh Hy cười nửa miệng.

Hắn cười nhạt, nhìn cô gái yêu kiều dưới thân mình, tim càng đập loạn, máu nóng dồn hết lên đỉnh đầu.

Hắn muốn...! rất muốn gần gũi hơn với người phụ nữ này...

Đôi mắt hắn cuộn lên dục vọng, Trịnh Hy rùng mình.

Phùng Doãn Kha hôn lên tai cô, bàn tay thuần thục dần cởi bỏ lớp nội y, cảnh xuân đẹp đẽ phơi bày ngay trước mắt.

Trịnh Hy xấu hổ muốn tìm cái lỗ chui xuống, nhưng, lỡ dâng tới miệng sói, cô có thể chạy sao? Ánh mắt của hắn dán chặt lên người cô.

Trịnh Hy loã lỗ ngay dưới thân hắn.

Cô ấy...! thật đẹp.

Trịnh Hy...! cô là vợ của hắn...! là người hắn cam tâm tình nguyện để cô giẫm đạp lên mình...! Là người hắn luôn hướng tới...

Giờ phút này, lí trí của hắn bị ngọn lửa tình thiêu rụi.

Hắn vùi đầu vào ngực cô, cắn mút, nắn bóp triền miên.

Cô không nén nổi nhưng tiếng rên rỉ ngọt ngào thoát ra khỏi miệng

"A...! Phùng...! Doãn Kha..."

Cơ thể cô nóng rực lửa, tầm nhìn của cô phủ một làn sương mỏng manh.

Tay hắn di từ bụng cố lần mò xuống dưới, từng nơi hắn lướt qua như mang theo dòng điện nóng bỏng.

Bàn tay to lớn chạm vào nơi nhạy cảm nhất, trêu đùa hoa nhỏ, Trịnh Hy giật bắn người.

Chân cô kẹp chặt lại, cảm giác lâng lâng kì lạ bao bọc lấy.

Ngón tay hắn từ mơn trớn bỗng chọc sâu vào bên trong khuấy đảo cuồng loạn.

Trịnh Hy cong người, cả người cô như bị điện giật.

"A...! đừng...! chỗ đó...!!! Không được!"

Hắn mở hai chân cô ra, Trịnh Hy xấu hổ kẹp chân lại nhưng bây giờ sức cô làm sao bằng sức hắn, huyệt hoa đẫm nước phơi bày trần trụi trước mắt hắn.

Cô lấy tay che mặt, hơi thở hỗn loạn.

Hắn trườn người lên, kéo tay cô ra, hôn lên mắt cô "Tiểu Hy...! em đừng sợ..."

Mặt cô đỏ bừng, rất muốn chống cự, đẩy hắn ra, nhưng bản thân cô lại không làm vậy, cứ mặc kệ hắn làm.

Tầm mắt cô di chuyển trên cơ thể không một miếng vải che đậy của hắn, thấy dị vật đỏ sẫm to lớn đang ngóc đầu hùng dũng chĩa thẳng vào cô.

Tim cô đập loạn xạ, hơi thở ngày càng nặng nề.

Hắn nâng d**ng v** lên, chạm *** *** vào hai cánh hoa môi cọ xát.

Thần kinh của cô căng như dây đàn.

Hắn hôn lên chân cô khàn giọng hỏi "Anh vào được không?"

Trịnh Hy muốn mắng hắn hỏi ngu, nhưng lời thốt ra lại là những tiếng rên đầy dụ hoặc mời gọi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!