Chương 8: (Vô Đề)

Tối đó, Nam Tịch quay về Vân Cung.

Không phải vì chọc giận Nam Tuấn Lương đến mức bị đuổi ra đường ngủ. Mà là vì sáng mai cô có lịch spa – massage, chiều đi dạo phố, tối còn phải đi bar. Kỳ Thư Ái muốn bù đắp tội bỏ bom cô nên lên kế hoạch chiều chuộng cô nguyên một ngày.

Long Hồ xa trung tâm quá, cô không muốn phải dậy sớm mệt người.

Còn cái video tối qua bị report vi phạm, khiến Kỳ Thư Ái phải quay lại cả đêm mới qua duyệt được…

Nam Tịch nằm trên giường spa xem mà suýt cười đến bung cả khăn quấn.

Thật ra nhiều lúc cô vẫn thấy mình là người cực kỳ có phúc, xung quanh toàn là những thiên thần đáng yêu, tốt bụng. Ngoại trừ chuyện mắt mù chọn sai người, đem cả tuổi trẻ nuôi ong tay áo.

Nhưng con người mà, cả đời chẳng thể lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió. Có khi Trì Chiêu Minh chính là kiếp nạn mà ông trời bắt cô phải vượt qua.

Đoạn video châm chọc tên bạn trai cũ kia, ngầm lên án mấy gã đàn ông cặn bã, đồng thời phổ cập cách nhận biết tư duy nam giới – hướng dẫn các chị em né bẫy, giữ mình, được Kỳ Thư Ái đăng lên kênh luật với hàng chục triệu follow. Chỉ sau một đêm đã leo thẳng hot search.

Còn hot hơn mấy tin đồn tình ái giữa Trì Chiêu Minh và một minh tinh tuyến mười mấy lần trước.

Sức ảnh hưởng kiểu đó, chẳng trách có người tức quá phải đi report.

Nam Tịch bấm "thích", rồi đặt điện thoại sang một bên, khẽ thở dài cảm thán:

"Những người gọi mày là tiểu thư não rỗng, mà biết được chủ nhân thật của cái kênh đó là mày, chắc tức đến tự cắn trúng lưỡi."

Nhà họ Kỳ đúng là truyền đời sinh mỹ nhân, mỗi đời lại đỉnh hơn đời trước. Kỳ Thư Ái còn nổi tiếng về nhan sắc hơn cả mẹ cô – Kỳ Duệ, người từng được mệnh danh là "Đệ nhất mỹ nhân Kinh thành".

Cô vừa đẹp vừa nổi, nhưng cũng mang danh "bình hoa di động". Bởi thời đi du học, cô dốt đến mức phải dùng tiền mua thành tích để học cùng trường với Nam Tịch ở Penn, rồi bị gán cho cái mác "mỹ nhân não rỗng".

Tốt nghiệp về nước, cô chẳng làm gì ra hồn, ở nhà ăn bám ba mẹ, chờ em trai lớn lên tiếp quản công ty.

Cái kênh kia, sự nghiệp kia – ngay cả ba mẹ Kỳ Thư Ái cũng không biết.

Chỉ có Nam Tịch, cùng hai kỹ thuật viên từng ký cam kết bảo mật, mới là người biết thân phận thật sự phía sau kênh đó.

Trì Chiêu Minh ở bệnh viện được mẹ tới thăm mới biết, vị hôn thê của mình suýt nữa – hoặc có thể đã – bị người ta hớt tay trên.

Hắn vẫn chưa chấp nhận sự thật Nam Tịch không còn là vị hôn thê của hắn. Vẫn đang đắm chìm trong ảo tưởng rằng cô luôn dịu dàng nghe lời, dỗ vài câu là hết giận.

Tối qua đám bạn đến thăm, Trì Chiêu Minh còn nói như đinh đóng cột:

"Cô ấy chỉ đang giận dỗi thôi, lần này hơi quá tay một chút. Hai đứa quen nhau hai mươi năm rồi, để yên vài bữa là đâu lại vào đó. Đàn ông ra ngoài chơi bời chút thì sao chứ? Cô ấy sớm muộn gì cũng thông suốt thôi."

Hắn chưa từng tin Nam Tịch sẽ thật sự hủy hôn. Dù sao nhà họ Trì và nhà họ Nam liên hôn, từ thủ đô đến toàn quốc đều là chuyện lớn. Giữa hai nhà còn nhiều ràng buộc thương mại, nếu cắt đứt, hậu quả rất khó xử lý.

Thế nhưng, Điền Huệ Vân lại kể, tối qua anh cả hắn – Trì Cẩn Dư – đã đứng trước mặt ba mẹ Nam Tịch, thẳng thắn nói muốn thay hắn cưới cô.

"Khốn kiếp!" – Trì Chiêu Minh tức đến nổ phổi, suýt nữa làm lệch luôn cái xương sườn chưa lành –

"Chờ tôi nhập viện xong mới nhào vô cướp vợ? Mẹ kiếp, còn có thể mặt dày hơn được không?!"

Điền Huệ Vân liếc hắn một cái, không nói gì.

Con bà, bà biết. Hắn chỉ mạnh miệng được trong phòng bệnh, chứ gặp Trì Cẩn Dư thật, đến một tiếng cũng không dám ho.

Muốn đối đầu trực diện với Trì Cẩn Dư là chuyện không tưởng. Cả hai mẹ con bà đều không đủ tư cách lẫn bản lĩnh. Chỉ còn cách xoay từ phía người trong cuộc.

Điền Huệ Vân cố thuyết phục, giọng nhẹ nhàng:

"Mẹ thấy lần này tình hình nghiêm trọng thật đó. Ba con đã đồng ý hủy hôn rồi, mấy thủ tục chuẩn bị cưới cũng cho dừng lại, cái gì cần trả là trả hết. Chỉ là còn chưa chính thức gửi thông báo xin lỗi đến khách mời. Trước khi công bố toàn bộ, mình vẫn còn cơ hội cứu vãn."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!