Chương 3: (Vô Đề)

Đồng tử trong đôi mắt dửng dưng của cô gái bỗng chốc co lại, ánh trà lặng lẽ trong đáy mắt run rẩy không kiểm soát.

Tiêu đề tin tức đẩy tới, kèm theo tiếng ting ting ting thúc giục của loạt tin nhắn WeChat, khiến đầu cô như bị khuấy thành một mớ hồ loãng.

Nam Tịch nhớ lại ánh mắt đầy tò mò và tọc mạch của hai nhân viên trong tiệm trang sức ban nãy, cổ họng lập tức nghẹn ứ.

Cô cố gắng giữ bình tĩnh.

Không thể nào. Chuyện này quá vô lý.

Truyền thông thời nay vì giành lượt xem và kiếm tiền, cái gì cũng dám bịa. Nhất định phải liên hệ với đội luật sư của Cảnh Chi, bắt bọn họ trả giá.

Ngón tay run rẩy xóa bỏ tiêu đề tin tức, kéo biểu tượng Weibo khỏi màn hình, không muốn nhìn thêm lần nào nữa — dù WeChat vẫn liên tục rung lên vì những tin nhắn mới.

Cô không buồn đọc, quẳng điện thoại sang một bên.

Chiếc xe thể thao rít ga lao khỏi bãi đậu, phóng như bay trên tuyến đường vành đai số 3

Điện thoại vẫn không ngừng đổ chuông. Chân phải đạp ga dần trở nên trống rỗng, mất cảm giác.

Trước khi hoàn toàn tê liệt, cô đánh lái gấp, ép đầu xe vào khoảng đất trống ven đường, rồi đạp thắng mạnh.

Cơ thể theo quán tính chúi về phía trước, bàn tay đập mạnh vào vô lăng, vô tình nhấn luôn còi xe, khiến vài người qua đường ngoái lại nhìn.

Nam Tịch chẳng buồn để tâm, cô tắt máy xe, ngồi yên th* d*c.

Vài giây sau, cuối cùng cũng không nhịn được, cô cầm lại điện thoại.

Trong nhóm bạn, vừa có người gửi tấm ảnh kia.

Dưới lớp chăn trắng muốt, người đàn ông tr*n tr** đang ôm lấy một cô gái — chỉ nhìn góc nghiêng, dù có hóa thành tro, cô cũng nhận ra.

Gương mặt nghiêng nghiêng trong bức ảnh chụp chung tối qua, giờ đây đang sát rạt trong vòng tay người khác. Trên cổ và ngực anh ta còn lấm tấm những dấu hôn mờ mờ không thể nhầm lẫn.

Trước đây cô không tin, chỉ một bức ảnh có thể kể trọn một câu chuyện.

Nhưng chỉ một khung hình ấy thôi, đã đủ để vẽ nên một đêm cuồng nhiệt đến nghẹt thở. Không hề xuyên tạc, không thể chối cãi.

Không ai có thể phủ nhận được nữa —

Chiêu Minh ngoại tình rồi.

Từ lúc ba tuổi quen nhau, cùng nhau đi qua hai mươi năm tháng, anh ta chiếm trọn cả thanh xuân của cô. Người đàn ông cô yêu ba năm, sắp bước vào lễ cưới, lại lặng lẽ phản bội cô.

Vậy mà chuyện liên quan đến hạnh phúc và lòng tự trọng của cô, đến cả đám cư dân mạng còn biết trước cô.

Tin nhắn gắn thẻ cô trong nhóm bạn nhiều đến mức không kéo nổi.

[Tao nói rồi mà, Chiêu Minh là thứ không đáng tin, nhìn đã thấy mặt mũi kiểu đàn ông cặn bã!]

[Nam Nam đừng khóc, loại người như vậy không đáng để buồn.]

[Đừng buồn nha bé yêu ]

[Chị mới tậu xe, lái đi hóng gió không em~]

[Bé ơi, anh tao mới mở quán, hôm qua về cả lô trai đẹp mới toanh, bỏ thằng khốn đó đi, mình đi chơi cho vui.]

[Tên đó có đến xin lỗi em chưa?]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!