Tôi xxoo Triệu Tinh. Sáng hôm sau, Triệu Tinh không xuống giường, trực tiếp nằm trên giường tôi dùng máy tính của tôi để xử lý công việc.
Tôi gọi đồ ăn.
Triệu Tinh uống cháo, tôi ăn thịt. Hắn nhấp một ngụm cháo lại nhìn tôi. Cứ được một ngụm lại nhìn một cái.
Tôi dùng khăn ướt lau vết dầu ở khóe miệng, nói với hắn:
"Nghỉ ngơi mấy ngày là có thể ăn thịt."
Triệu Tinh hỏi tôi:
"Cậu cũng tàn nhẫn với tình nhân của mình như vậy sao?"
Tôi trả lời hắn:
"Tôi vẫn thủ hạ lưu tình với cậu."
Triệu Tinh dùng ánh mắt thật kỳ quái mà nhìn tôi. Hắn hỏi tôi:
"Tết Nguyên Đán năm nay cậu muốn quà gì?"
Tôi ở bên Triệu Tinh từ năm mười tám tuổi.
Dịp Tết Nguyên Đán năm nào hắn cũng sẽ tặng quà cho tôi. Món quà đầu tiên là món quà rẻ nhất, sau đó cứ theo thời gian mà đắt dần lên. Năm ngoái hắn tặng tôi một viên kim cương, đắt đến mức tôi chỉ nhìn một cái rồi lại cất vào két sắt ngân hàng.
Những năm trước, câu trả lời của tôi đều là gì cũng được. Năm nay, tôi nghĩ một hồi rồi nói:
"Đừng đắt quá là được."
Dù sao thì cũng đã ly hôn, nhận quà đắt quá làm tôi cũng hơi chột dạ.
Triệu Tinh hỏi một câu,
"Bao nhiêu thì gọi là không đắt?"
Tôi ngả lưng, dựa vào sô pha nói, Không quá hai trăm.
Rẻ quá. Triệu Tinh nói.
Bây giờ giá cả tăng vọt, hai trăm nhân dân tệ khi chúng tôi còn nhỏ là một số tiền rất lớn, nhưng bây giờ có lẽ không đủ cho một người ăn buffet.
Nhưng tôi vẫn nhớ rõ, món quà đầu tiên Triệu Tinh tặng tôi dịp Tết Âm Lịch sau khi chúng tôi yêu nhau, cũng chỉ có hai trăm nhân dân tệ.
Hắn mua một chiếc khăn quàng cổ cực đẹp, quấn tôi kín mít, sau đó chỉ lên xe đạp của mình, nói:
"Như vậy cậu sẽ không bị lạnh nữa."
Khi đó chúng tôi vẫn còn chắt bóp từng đồng một, sử dụng toàn bộ số tiền mình có cho hoạt động ban đầu của dự án.
Tôi ngồi trên chiếc xe đạp cũ kỹ của Triệu Tinh, rúc trong chiếc khăn quàng cổ hắn mới mua, biết rõ còn cố tình hỏi:
"Triệu Tinh, không lạnh à?"
Triệu Tinh hà hơi, đạp xe trả lời tôi:
"Lạnh chứ. Nhưng Minh Minh à, cậu ấm, tôi cũng thấy ấm."
Tôi vòng tay qua eo Triệu Tinh, tựa đầu vào lưng hắn. Chiếc khăn quàng dày cho phép tôi quay đầu nhìn đống tuyết dày đặc trên đường phố.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!