Người tôi đang si mê tên Hứa Nặc. Đây là tên anh tự đặt, tên cũ của anh là gì tôi cũng không biết. Hứa Nặc chẳng ngại ngần gì mà kể:
"Tôi và hai vị phụ huynh từ mặt nhau nên tự mình đặt cho mình một cái tên."
Lúc tôi và Hứa Nặc mới gặp nhau, anh ấy là bartender ở một quán cà phê. Nhìn vẻ ngoài trông anh thật xuất sắc. Đối diện với lời mời một đêm mập mờ của tôi, anh vừa lau ly vừa hỏi: Độc thân chứ?
Tôi lắc đầu, trả lời anh:
"Đã kết hôn, bạn lữ là nam. Hai người chúng tôi ai muốn chơi ai cũng được."
Hứa Nặc cất ly lên giá, thuận tay đưa thực đơn cho tôi. Anh nói:
"Muốn gọi cà phê, cậu chỉ cần quét mã QR. Tôi không qua lại với người đã có gia đình."
Tôi nhận tờ thực đơn, nhìn một lượt rồi gọi một ly sữa bò nóng, lại nói: Anh độc thân sao?
Vừa chia tay rồi, Hứa Nặc rót sữa bò, đẩy vào lò vi sóng hâm nóng,
"Cậu ta cắm sừng tôi."
"Đã rõ. Vậy chúng ta làm bạn nhé?" Tôi thật sự rất thích anh… Từ dáng người, đến chiếc sơ mi trắng bị thắt lưng bó chặt kia, vừa tinh tế lại xinh đẹp, hoàn hảo để con người ta lăn lộn một phen.
"Không làm. Tôi cũng không cần tiền." Lúc Hứa Nặc cười rộ lên, khóe mặt anh còn có chút nếp nhăn,
"Chưa kể đến việc tôi lớn hơn cậu đấy, bạn nhỏ à."
Anh bao tuổi?
Ta thấp giọng hỏi hắn.
"Bốn mươi mốt mùa hoa rồi." Hứa Nặc đặt ly sữa bò nóng hổi lên khay, đẩy về phía tôi,
"Tôi viết sách. Đi làm công chỉ là để trải nghiệm thôi."
"Vậy tôi có thể đọc sách anh viết không?"
Tôi nhận ly sữa bò, uống một ngụm, bên mình không khỏi dính chút sữa.
"Tốt nhất là không nên đọc," Hứa Nặc tà ác cười,
"Không hợp với cậu đâu."
–
Tôi chậm rãi uống hết ly sữa bò, nhưng ánh mắt vẫn luôn ngó nhìn Hứa Nặc. Trong lòng tôi dần dâng lên hứng thú, cũng nảy sinh ha. m muốn chinh phục người này.
Vì thế mà trong suốt nửa tháng trời, tôi liên tục đến quán cà phê của anh ngồi.
Khoảng thời gian này, tôi nhận được hai tin nhắn của Triệu Tình. Một tin báo cáo hắn đã ra ngoài ăn xong bát phở thứ hai, tin còn lại là thân tình mà nhắc nhở:
"Lâu rồi cậu không quan hệ, có cần tôi giới thiệu một người thích hợp cho không?"
Tôi đáp lại một câu:
"Không thì cậu về đây để tôi chơi đi?"
Mười phút sau bên kia mới hồi âm:
"Cũng được. Nhưng dạo này tôi đang bị trĩ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!