Tiêu Nhung ăn hơi nhiều vào buổi tối, sau khi kết thúc thì không muốn về nhà lắm.
Cô muốn đi dạo.
"Không về sao?" Kinh Thiên Nguyệt hỏi.
"Phao Phao đang ở nhà dọn đồ."
Trên xe, Tiêu Nhung vừa cài dây an toàn vừa nói.
Kinh Thiên Nguyệt vừa lái xe vừa bật nhạc, vừa hỏi cô: "Em không có bằng lái sao, sao chưa từng thấy em lái xe?"
Tiêu Nhung nhìn điện thoại, vừa trả lời: "Không dám lái, trước đây làm hỏng đầu xe của đội trưởng rồi."
Kinh Thiên Nguyệt bật cười: "Sao lại thế này?"
"Mấy chị ấy bảo em thử xem mà."
Tiêu Nhung nói một cách vô tội, cô ai một tiếng: "Dù sao cũng không có chỗ đậu, em cũng không mua xe."
Cô có chút hướng nội, Kinh Thiên Nguyệt phát hiện cô cũng không thích đi chơi, lúc nghỉ ngơi thì chỉ muốn ở nhà.
Khi Tiêu Nhung livestream, nàng có vào xem qua. Luôn có những fan nhỏ hỏi han đủ thứ. Trước đây, khi ở N-O-I, định vị của Tiêu Nhung là lạnh lùng. Thần tượng thì phải xây dựng hình tượng cá nhân, bề ngoài và cả ngầm cũng phải như vậy.
Sau này, cái mác đó dần được gỡ bỏ, chỉ còn lại khuôn mặt là lạnh lùng.
Nhưng thật ra rất ấm áp.
"Muốn đi đâu?"
Tiêu Nhung nghĩ nghĩ, cũng không có nơi nào đặc biệt muốn đến.
"Ai bảo là đại minh tinh chứ, nơi đông người chắc chắn không thể đi được."
Tiêu Nhung hỏi lại: "Ai là đại minh tinh?"
Kinh Thiên Nguyệt lái xe ra khỏi gara: "Đương nhiên là bé Nhung nhà chúng ta rồi."
Nàng cố tình nói như vậy, đây là lần đầu tiên nàng gọi cô như vậy.
Tiêu Nhung: "Đừng đùa nữa."
Một lúc sau, cô nói: "Hay là đến chỗ chị đi, em dạy chị nhảy?"
Kinh Thiên Nguyệt ai một tiếng: "Nhà chị không có phòng tập nhảy đâu."
Nàng nắm vô lăng, vừa suy tư: "Em thích nhảy thì sau này chị mua một căn lớn hơn."
Tiêu Nhung khóe miệng giật giật, không nói gì.
Nghĩ thầm, đúng là quá nhiều tiền. Mặc dù cô cũng có nhưng cũng phải liều mạng kiếm tiền mới có.
Một lúc sau, Kinh Thiên Nguyệt nói: "Hay là đến công ty mới của chị đi. Rộng rãi lắm, dù sao cũng mới bắt đầu, có phòng tập huấn luyện đó."
Tiêu Nhung: "Em có thể đi sao?"
Kinh Thiên Nguyệt: "Sao vậy? Sợ mình xâm nhập địa bàn của đối thủ?"
Tiêu Nhung nhìn ra ngoài cửa sổ: "Cái gì mà địa bàn của đối thủ."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!