Chương 1: Thử vai

Tiêu Nhung đứng sau xe bảo mẫu, rít một điếu thuốc. Gần đây trời nóng, mà phim trường thì còn nóng hơn. Đây không phải lần đầu cô đến đây, năm ngoái khi quay web drama, cô đã ở đây ba tháng, nhưng là vào mùa đông, lạnh muốn chết.

Tóc cô rất dài, mới nối chưa được bao lâu, kiểu tóc dài ngang eo này khiến cô vẫn chưa quen, ngủ còn hay bị đè lên.

Nghĩ đến đó là Tiêu Nhung lại thấy phiền, cô nhíu mày. Một bàn tay vươn ra, giật điếu thuốc trên tay cô, ném xuống đất rồi giẫm nát bằng đế giày.

"Tổ tông của tôi ơi, bớt hút thuốc lại đi, lát nữa là đến lượt thử vai rồi."

Giọng đàn ông hơi the thé truyền tới. Tiêu Nhung nhìn bàn tay mình, điếu thuốc đã bị giật đi nhưng tư thế vẫn còn nguyên.

"Ừm."

Cô gật đầu. Tóc cô được chăm sóc kỹ lưỡng, dù là tóc nối cũng trông tự nhiên và suôn mượt vô cùng.

"Anh Dương, đến lượt em chưa ạ?"

Tiêu Nhung có chút căng thẳng. Cứ căng thẳng là cô lại muốn hút thuốc, mà từ khi nhóm nhạc tan rã, mấy chuyện này cũng không còn bị cấm gắt gao như trước, có khi cô hút hết gần nửa bao.

Người đại diện của cô là một người đàn ông gầy như que tăm, cao xấp xỉ Tiêu Nhung, vẻ mặt lộ rõ vẻ lo lắng.

"Tiếp theo là em đấy, à này Tiêu Nhung, đừng cố quá làm gì. Cơ hội này tuy anh đã vất vả lắm mới kiếm được cho em, nhưng em cũng biết phim của Phương đạo không phải ai cũng đóng được đâu, chỉ cần được đi ngang qua màn ảnh cũng đã đáng giá rồi. Nếu không phải Giang Cách Tâm bị loại, thì cũng chẳng đến lượt ai khác đâu."

Dương ca là người dong dài, làm trong ngành này cũng mười mấy năm rồi, nhưng vận may không tốt. Hai người mà anh vất vả lăng xê trước đây bị bắt vì m* t**, công ty không biết sắp xếp tân binh kiểu gì, đơn giản là đưa Tiêu Nhung, người vừa giải tán nhóm nhạc cho anh kèm cặp.

Vị trí của Tiêu Nhung trong công ty có chút xấu hổ. Truyền thông Biển Sao không đi theo kiểu chiêu trò ba lăng nhăng, mà là công ty đào tạo ngôi sao hàng đầu, chủ yếu là các nhóm nhạc.

Nhóm N.O. I mà Tiêu Nhung từng là thành viên đã nổi đình nổi đám ngay khi ra mắt. Bốn cô gái với độ tuổi trung bình chưa đến mười tám đã tạo nên một xu hướng hoàn toàn mới.

Không liên quan đến các cuộc thi tuyển chọn, mà hoàn toàn dựa vào khả năng thiên phú gần như đạt điểm tối đa của từng người. Trong bốn người, năng lực tổng hợp của Tiêu Nhung xếp thấp nhất, nhưng vẫn mạnh hơn đáng kể so với nhiều nhóm nhạc khác.

Tân binh ra mắt đã càn quét các giải thưởng lớn, và màn trình diễn tại buổi lễ âm nhạc hoành tráng đến nay vẫn là một huyền thoại.

Tuy nhiên, nhóm nhạc nữ vẫn luôn có chút chênh lệch so với nhóm nhạc nam. Các ngôi sao hàng đầu luôn có sự khác biệt về giới tính, và trong môi trường chung, lợi thế của mỗi giới tính là không thể so sánh. Nhóm nhạc này lại có thời hoàng kim quá ngắn ngủi, thịnh cực tất suy, vì chuyện tình cảm của trưởng nhóm và rapper trong nhóm đã bị phanh phui.

Khoảng thời gian đó thực sự khó khăn. Tiêu Nhung vốn ít nói, tình cảm với ba người kia cũng không tệ, nhưng cô không biết phải nói gì về chuyện này.

Trong bốn người cô là người nhỏ tuổi nhất, đành trơ mắt nhìn các chị giải ước rời đi, ngồi trong một góc mà suýt khóc òa.

Trưởng nhóm Lương Y Y vốn dĩ nhà đã có điều kiện, đến làm thần tượng cũng chỉ là nhất thời hứng thú. Cô ấy bản thân đã có điều kiện tốt, xinh đẹp, nhảy cũng rất ổn, hơn nữa có cảm giác màn ảnh đặc biệt mạnh và rất giỏi giao tiếp với mọi người. Khi vụ việc bị lộ ra, cô ấy là người đầu tiên đứng ra xin lỗi.

Cô ấy nói là lỗi của mình, là do cô ấy đã theo đuổi Ôn Phù, nên khi giải ước cũng tiện thể gánh luôn tiền bồi thường hợp đồng cho Ôn Phù, rời đi rất dứt khoát.

Tiêu Nhung vốn là người có điều kiện gia đình bình thường nhất trong bốn người. Nhóm bốn người đã đi mất hai, số còn lại cũng không còn nhiều ý nghĩa.

Cô vũ công lớn hơn Tiêu Nhung một tuổi cũng giải ước sau đó hai ngày. Cô ấy ra nước ngoài để đào tạo chuyên sâu. Khi đi, cô ấy ôm Tiêu Nhung và nói nếu muốn giải ước, cô ấy có thể hỗ trợ. Tiêu Nhung lắc đầu, nói không sao cả.

Đúng là không sao, hồi còn trong nhóm, cô đã quen với việc bị gọi là bình hoa di động. Mặc dù khi tách ra, cô cũng có thể tồn tại độc lập với tư cách solo, nhưng trong giới giải trí trong nước vốn phân chia rõ ràng giữa điện ảnh và ca hát, kinh nghiệm của cô còn nông cạn, vinh quang của nhóm cũng không thể hoàn toàn gắn liền với cá nhân. Cuối cùng, cô rơi vào một tình huống khó xử.

Công ty cũng không có cách nào. Cô quá lớn tuổi để vào một nhóm mới, còn các nhóm đã thành danh thì cô cũng không phù hợp để chen vào. Hơn nữa, gương mặt của Tiêu Nhung thực sự quá nổi bật, có thể nói là gương mặt đại diện của công ty. Trọng tâm của công ty là nhóm nhạc, nên không có tài nguyên tốt cho người solo. Cuối cùng, họ đành để cô đi đóng phim, giống như cách họ đã xử lý một số nhóm nhỏ tan rã trước đây. Coi như là một phép thử với ngành điện ảnh.

"Cảm ơn anh Dương." Tiêu Nhung mỉm cười với người đại diện của mình.

Cô có làn da trắng bẩm sinh, màu môi tự nhiên đã có chút quyến rũ. Dù không trang điểm, khuôn mặt cô vẫn hồng hào, răng trắng, mang khí chất lạnh lùng bẩm sinh. Bởi vậy, mỗi lần nhảy những điệu gợi cảm, sự tương phản lại rất lớn. Điều kỳ lạ là cô không có nhiều fan nam, mỗi lần ra sân bay hay đón ở cửa, toàn bộ người gọi cô đều là các cô gái.

Người đại diện thở dài trong lòng. Đứa trẻ này không thực sự hoạt bát. Trước đây, khi hoạt động nhóm, ít nhất còn có Lương Y Y kèm cặp, còn có thể nói vài câu. Giờ đây, cả ngày cô ấy nói chưa đến mười câu.

Tiêu Nhung không có ekip hùng hậu, chỉ có một người đại diện và một trợ lý. Anh Dương cũng không chỉ quản lý một mình cô, còn có hai người nữa, cũng đều là nghệ sĩ bị điều đi đóng phim sau khi nhóm tan rã. Hôm nay là trường hợp đặc biệt, tài nguyên này rất quý giá, nên anh tự mình đến trực tiếp giám sát.

Trợ lý hơn Tiêu Nhung vài tuổi, tốt nghiệp hai năm. Trước đây làm cho một nam minh tinh, giờ được điều đến chăm sóc cô gái nhỏ này cũng thấy vui vẻ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!