Tạ Bệnh Miễn đương nhiên sẽ không lên lấy, hắn làm xong bài tập rồi đưa cho Hạ Thanh Từ: "Tiểu lớp trưởng, hôm trước cậu nói làm xong thì đưa cậu xem."
Còn một lúc nữa mới đến giờ học nên Hạ Thanh Từ xem giùm hắn. Hôm nay cậu không có tâm trạng, khi giảng bài cho Tạ Bệnh Miễn mi mắt cậu liên tục đánh nhau, nhưng cậu nhất quyết phải giảng cho xong.
"Tự xem bài mình sai, muốn thì sửa lại không thì lát nghe thầy Trương giảng."
Hạ Thanh Từ nói xong liền nằm nhoài ra bàn nghỉ ngơi một chút, dưới mắt đã có thêm một vòng màu xanh rất mờ, bên cạnh truyền đến giọng Tạ Bệnh Miễn:
"Tiểu lớp trưởng, hôm qua cậu ngủ không ngon sao?"
Mí mắt khẽ động, nhưng không có đáp lại. Đầu ngón tay cậu hơi cong lên, mãi cho đến trước giờ học hai phút cậu mới rời khỏi bàn.
"Khai giảng đã hơn một tháng, tuần này sẽ tiến hành tổ chức thi hàng tháng đồng thời chúng ta còn có hoạt động thực nghiệm xã hội. Mỗi lớp nhiệm vụ đều không giống nhau. Hạ Thanh Từ, lát nữa em đến hội học sinh để lấy mẫu đơn."
Các hoạt động thực nghiệm xã hội nhằm đảm bảo cho học sinh trung học có được đời sống ngoại khóa phong phú bên cạnh việc học tập trong cuộc sống ở trường cấp 3. Hoạt động này thường kéo dài từ một đến hai ngày, mỗi người đều phải điền vào danh sách để ghi chép lại những cảm tưởng của mình về hoạt động thực nghiệm xã hội.
Hạ Thanh Từ bị gọi tên, cậu nghe những gì lão Trương nói liền viết nó vào tờ giấy nháp bên cạnh, rồi đến hội học sinh lấy đơn.
Sau đó, lão Trương phổ biến thêm những điều vụn vặt khác, Hạ Thanh Từ cũng viết lại những gì cần chú ý. Bọn họ ngồi ở cuối lớp, đôi khi lão Trương cũng không chú ý nên Tạ Bệnh Miễn cũng hí hoáy viết cái gì đó.
Một mảnh giấy nhỏ được đưa cho Hạ Thanh Từ, phía trên là nét chữ như học sinh tiểu học của Tạ Bệnh Miễn.
: Hôm qua tôi bị gọi về nhà nên không đến quán trà sữa được.
: Sau này tuần nào tôi cũng sẽ qua, cậu đừng làm phiền tôi.
: Nếu cậu không khỏe, xin nghỉ ngơi đi, đừng cố.
Cậu nhìn lướt qua, liền đẩy tờ giấy trở về. Cậu phát hiện ánh mắt đối phương vẫn đang nhìn mình, chằm chằm nhìn cậu, nhưng hắn cũng không đẩy tờ giấy qua nữa. Sau giờ học cậu đến hội học sinh để lấy mẫu đơn, Tạ Bệnh Miễn cũng lẽo đẽo theo sau.
"Lớp trưởng, cậu về ngủ đi để tôi đi lấy cho cậu, Kỷ Nguyện sẽ đưa cho tôi."
"Không cần." Hạ Thanh Từ đi xuống lầu, quay lại nhìn bóng lưng phía sau: "Tôi tự đi, cậu không cần theo."
"Để tôi đi theo cậu." Tạ Bệnh Miễn nói: "Chúng ta trước đó đã thống nhất, tôi không thể lại để cho cậu xảy ra bất cứ chuyện gì."
"Tôi chỉ là đi lấy một tờ đơn." Hạ Thanh Từ liếc nhìn hắn.
"Vậy tôi cũng không yên lòng. Hôm nay trạng thái cậu không được tốt, nửa chừng ngất đi thì phải làm sao?"
Hạ Thanh Từ không quản nữa, cậu đến tòa nhà của hội học sinh nhận mẫu đơn của lớp mà các lớp khác cũng đang nhận ở đây.
"Không biết thực nghiệm xã hội của lớp mình là gì... Tôi hy vọng không phải là đến mấy khu quy hoạch hay mấy khu dọn dẹp gì. Quảng trường mà chúng ta đã đến năm ngoái thật mệt và nóng nực."
"Tôi nghe nói năm ngoái lớp 12 được đi leo núi gây quỹ. Cảm giác cũng không tệ, không biết chúng ta có may mắn thế không?"
"Này, Nhị ca cậu tới đây xem náo nhiệt à?"
Một trong những người đến nhận mẫu đơn nói chuyện với Tạ Bệnh Miễn, Hạ Thanh Từ đứng bên cạnh nghe Tạ Bệnh Miễn trả lời: "Đi lấy mẫu đơn cùng lớp trưởng."
Nghe được câu này phía trước có người quay đầu lại, ánh mắt Hạ Thanh Từ và Trần Tinh phía trước giao nhau, con ngươi Trần Tinh hơi dừng lại nhìn cậu một cái, xong liền đá Tạ Bệnh Miễn bên cạnh.
Một tia mỉa mai lóe lên trong mắt cậu ta, rồi cũng nhanh chóng nhìn đi chỗ khác.
"Ồ, vậy ai trong hai người sẽ lên bốc thăm?"
Vận may Hạ Thanh Từ luôn không tốt nên cậu đứng yên không nhúc nhích, nói với Tạ Bệnh Miễn: "Cậu đi."
"Nhị ca rất may mắn." Kỷ Nguyện cầm tờ đơn đưa cho Hạ Thanh Từ: "Đây là của lớp cậu."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!