Chương 25: Mỹ tỷ tỷ nhà ai?

- Ngươi không nên bộc lộ bản lĩnh Phù thuật trước mặt ta.

Lão bản nương Đỗ Hồng Tuyến tiện tay ném thi thể Mạc Tam ra ngoài. Thi thể vắt ngang lên một thân cây, sau lưng cắm phải cành cây, thân thể lập tức khom ra đằng sau. Rắc một tiếng, cái đầu lại đập vào mông của mình.

Động tác khó như vậy, ngoại trừ người luyện Nhu thuật ra, cũng chỉ có người chết mới có thể làm được.

Đỗ Hồng Tuyến không thèm để ý nhìn Lý Hiếu Tông, phủi phủi tuyết bám trên người.

- Ta cũng không tin trong ba năm này ở Phan Cố ta giấu được ngươi.

Lý Hiếu Tông nhún vai, quay đầu nhìn thi thể của Ngô Bồi Thắng, có chút bất đắc dĩ nói:

- Ngươi có biết ngươi khiến ta chọc phải phiền toái cỡ nào không? Người này chính là thái giám cầm bút của Ngự Thư Phòng. Là hoạn quan được Hoàng Đế bệ hạ tin tưởng.

Bất kể là trong cung hay ngoài cung, đều là nhân vật có tiếng. Hắn chết ở Phan Cố, nếu ta không nghĩ ra được một lý do hợp lý, thì có khả năng bị bắt tới Trường An chém đầu.

- Nếu Hoàng Đế cam lòng giết ngươi, mới là ngu ngốc.

Đỗ Hồng Tuyến trừng mắt nhìn hắn:

- Ngô Bồi Thắng chết là việc không thể vãn hồi. Lẽ nào vì một người chết, mà Hoàng Đế Đại Tùy lại giết một thiên tài Thất Phẩm phù vũ song tu? Nếu mà hắn làm như vậy, thì hắn làm sao có thể vượt qua sáu vị Hoàng Tử, đoạt được ngôi vị Hoàng Đế?

- Hình như ngươi biết rất nhiều chuyện về triều đình.

Lý Hiếu Tông nhíu mày nói.

- Không biết nhiều lắm, nhưng cũng biết một vài việc mà người khác không biết. Thời gian ta sống ở đế đô, chỉ sợ còn lâu hơn ngươi.

Đỗ Hồng Tuyến nhìn thi thể của Ngô Bồi Thắng:

- Ngươi mới chỉ sử dụng được một căn băng trùy?

- Đúng vậy!

Lý Hiếu Tông gật đầu nhẹ.

- Ta có nên thừa dịp ngươi còn chưa thành thục, giết ngươi?

Đỗ Hồng Tuyến chăm chú nói.

- Hình như ngươi không ý định giết ta.

Lý Hiếu Tông giang tay, có chút vô lại nói.

- Đại Tùy có quá ít thiên tài song tu. Ngươi chết quả thực là đáng tiếc. Vậy ta liền vì Hoàng Đế bệ hạ làm một việc tốt, cũng vì dân chúng Đại Tùy làm một việc tốt vậy. Có lẽ về sau lại có thêm một cao thủ Cửu Phẩm. Vô luận như thế nào đều là một việc đáng để cao hứng.

Cho nên ngươi phải cảm thấy may mắn. May mắn ông trời ban cho ngươi thiên phú tốt như vậy.

Đỗ Hồng Tuyến nghĩ ngợi rồi nói:

- Tuy nhiênta hỏi ngươi vài vấn đề. Nếu ngươi không trả lời thành thật, ta liền đánh ngươi.

Lần này sẽ không hạ thủ lưu tình.

- Hỏi đi.

Lý Hiếu Tông ra dấu mời, sau đó tìm thuốc trị thương trên người. Vẩy một ít thuốc bột lên vết thương, sau đó kéo rách một miếng vải băng bó lại.

Đỗ Hồng Tuyến hỏi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!