Chương 1544: Ngươi là điều bất ngờ

Phương Giải chậm rãi đi tới gần ngai vàng hoa sen, nhìn kỹ một lúc không nhịn được cười hỏi:

- Ta muốn biết, Đại Luân Minh Vương biết được mình là con rối từ khi nào?

Thanh âm đáp:

- Có lẽ ngay từ đầu hắn đã biết, có lẽ tới lúc cuối hắn cũng không thể xác định được.

Phương Giải xoay người:

- Mang ta đi nhìn?

- Đi thẳng, quẹo trái, lên núi, có một con đường nhỏ thông vào trong núi.

Câu trả lời rất đơn giản.

Đám người Phương Giải đi theo chỉ điểm của thanh âm tới phía sau điện Đại Luân Minh Vương, theo con đường nhỏ đi vào trong núi. Con đường này cực kỳ hiểm trở, người bình thường là không đi nổi.

Mọi người hay nói Đại Luân Tự là ngôi chùa trên không, bởi vì phần lớn kiến trúc được xây dựng trên vách núi dựng đứng. Ngay cả những con đường đi lên điện cũng là đá xanh khảm vào vách núi.

Đi trên con đường như vậy, chỉ sợ ngã xuống vực sâu không đáy.

Theo con đường nhỏ đi được một đoạn thì thấy ngã rẽ.

Lên trên không đường, xuống dưới có đường.

- Lúc trước Tang Loạn lựa chọn ở đây, hắn lựa chọn tiếp tục đi lên trên.

Thanh âm nói.

Phương Giải ừ một tiếng:

- Để ta đi xuống quan sát trước đã, rồi mới đi lên xem.

Thanh âm trầm mặc một lúc rồi cười nói:

- Ngươi rất tham.

Phương Giải cười cười:

- Không tham thì đâu có ngày hôm nay?

Thanh âm không vang lên nữa, coi như là cam chịu.

Đoàn người theo con đường nhỏ đi xuống dưới, càng đi càng hẹp. Đi được khoảng 100 mét thì thấy một cái khe giống như là miệng quái thú. Bên trong âm u khiến người ta sợ hãi. Giống như chỉ cần bọn họ tiến vào trong thì cái khe sẽ khép kín nhốt bọn họ trong đó.

Lúc trước đám người Phương Giải mở núi ở Bắc Sơn Trường An để đi, nhưng dù sao chỉ là mở núi.

Nếu bị nhốt trong đó, dù là thần tiên cũng không mở ra được.

- Sao ta có cảm giác như từng bước tiến vào bẫy rập của kẻ địch?

Hạng Thanh Ngưu nhìn cửa động tối om, lẩm bẩm nói.

Phương Giải cười cười:

- Đây chính là cơ hội tốt nhất để giết mấy người chúng ta. Chỉ cần chúng ta đi vào liền biến thành bia ngắm. Hơn nữa nếu chúng ta không đi vào, thì nó không giết được chúng ta. Cho nên nếu nó thực sự muốn động thủ, nhất định là sau khi chúng ta đi vào.

Nói xong, Phương Giải đi xuống.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!