Chương 50: Bất Bình Thay Tiểu Thất

Tiểu Thất kinh ngạc nhìn Vĩnh Kì rồi nhìn qua Thuần Hi vội vàng quỳ gối cúi đầu:

"Thảo dân tham kiến công chúa.... tham kiến....."

Lời nói tiếp theo như bị nghẹn lại trong cổ họng không thể phát ra thành tiếng, Tiểu Thất mặt càng ngày càng cúi thấp.

Y bị vứt bỏ rồi, Mộ Dung là cuộc sống là tất cả những gì mà y có nhưng giờ người này đã có một thê tử mới là công chúa.

Người ta thân phận cao quý, xinh đẹp lại tài giỏi, quan trọng hơn người ta có thể vì Mộ Dung gia mà sinh con, mình bị vứt bỏ cũng là điều đương nhiên thôi.

Suy nghĩ trong lòng khiến Tiểu Thất cực kỳ khó chịu, trái tim đau đớn, cả thân thể vì kìm chế nước mắt mà run lên.

Trong tầm mắt y xuất hiện một đôi giày vải đen, chủ nhân của nó quỳ gối đỡ lấy cả người Tiểu Thất kéo y đứng lên.

Hắn nhăn mày lên tiếng:

"Quỳ cái gì, ngươi là phu nhân là chính thất ta cưới vào cửa, thân phận ngươi không thua nàng ấy. Sau này không được tùy tiện quỳ gối làm mất tôn nghiêm như vậy nữa. Nghe chưa?"

Lời nói của Mộ Dung Hoa đã rất ôn nhu và nhẹ nhàng thế nhưng vẫn mang theo ý tứ ra lệnh bức bách khiến Tiểu Thất thấy sợ.

"Tôn nghiêm của phò mã thật là đáng quý a."

Người còn chưa thấy mặt đã nghe được lời giễu cợt của Tiết Hải.

Tiết Hải cùng Lý Hoan sánh vai nhau bước vào, trên tay Lý Hoan còn bế một hài tử hơn 3 tuổi trắng trẻo tuấn tú.

Ân Tử vừa thấy Tiểu Thất liền tươi cười tuột xuống khỏi người nghĩa phụ chạy tới ôm lấy chân y.

Tiết Hải khoa trương lấy tay bụm miệng trợn tròn mắt tỏ vẻ sợ hãi nhìn Lý Hoan:

"Đại nhân, ta lỡ lời xúc phạm tới phò mã rồi, người ta giờ đã là hoàng thân quốc thích rồi sẽ không vì mấy lời nói vu vơ của ta mà xử phạt chứ."

Lý Hoan vừa sủng nịnh vừa bất đắc dĩ kéo tay Tiết Hải xuống.

"Được rồi nàng đừng nháo nữa."

Lại hướng về Thuần Hi và Mộ Dung Hoa kính cẩn cúi đầu:

"Tướng quân, công chúa hai người vừa về tới sao?"

Phải.

"Vậy khi nào mọi người lên kinh đô."

Lần này là Thuần Hi trả lời:

"Chúng ta chỉ trở về bái phỏng mẫu thân và thu xếp đồ đạc, chắc chỉ ở lại 3, 4 ngày thôi."

Tiết Hải tặc lưỡi tỏ vẻ đáng tiếc nhìn Thuần Hi.

"Thật là đáng tiếc a, nữ nhân trong thiên hạ có mấy người có thể so sánh với công chúa sao người lúc nào cũng phải chọn nam nhân đã có hôn phối chứ. Lúc trước thảo dân đã nói công chúa sẽ chung trượng phu với người khác mà người không tin."

Thuần Hi siết chặt hai tay, ngực đập phập phồng vì tức giận:

"Lý phu nhân, ngươi đừng có quá phận, ngươi là ai mà dám quản chuyện của ta và tướng quân."

"Ai rảnh quản chuyện của các người, nếu không phải vì bất bình thay Tiểu Thất thì các người có năm thê bảy thiếp cũng chẳng ai thèm mở miệng. Có không giữ sau này mất đi...."

Tiết Hải còn định nói tiếp nhưng bị Lý Hoan giữ tay cản lại.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!