Tiểu Thất..... Vĩnh Kì trầm giọng gọi nhưng lại không nói gì.
"Hả huynh muốn nói gì."
Ngươi là thật tâm với sư huynh sao? Thật sự muốn thành thân cùng với huynh ấy sao?
Vĩnh Kì mấp máy môi, sau cùng lại chỉ nói 2 từ:
Chúc mừng
Đỗ Trực vừa tới Mục gia đang đi cùng gia đinh vào cửa lại đúng lúc gặp Mộ Dung Hoa cũng vừa tới, Đỗ Trực nhìn thấy nam nhân anh tuấn lạnh lùng trước mặt có chút cảm khái đánh giá hắn một phen, cái khí chất này vừa nhìn đã biết không phải người tầm thường.
Mộ Dung Hoa chỉ cho Đỗ Trực một ánh mắt lạnh lẽo rồi bước vào trong, chưa đi được mấy bước đã thấy Tiểu Thất từ nội viện đi ra.
Tiểu Thất tay ôm hộp gỗ tươi cười chạy nhanh tới chỗ Mộ Dung, hắn vươn tay đỡ người kia nhẹ giọng khiển trách:
"Cẩn thận, đi chậm thôi."
"Mục công tử tặng lễ vật cho ta huynh muốn xem không?"
Hắn đỡ lấy hộp gỗ từ tay Tiểu Thất
Quay về trước đã.
Đỗ Trực từ lúc nhìn thấy Tiểu Thất mắt cũng không chớp lấy một cái, nam nhân cũng có thể đẹp tới như vậy sao? Cái trấn nhỏ này khiến Đỗ Trực thâý thật sự hoang mang rồi.
Gia đinh nhìn Đỗ Trực cứ ngây ngốc đứng im nhìn về phía hai công tử mới lên tiếng:
"Đỗ đại nhân xin mời vào."
"À...! thất lễ rồi. Uhm... Hai vị huynh đệ kia là ai thế?"
"Người cao cao lãnh đạm kia là Mộ Dung Hoa công tử, là đồ đệ của lão gia, người bên cạnh là Tiểu Thất công tử. Đỗ đại nhân ngài đừng thắc mắc sao hai vị công tử lại thân mật như vậy, thật ra..... hai người là phu thê chuẩn bị thành thân rồi."
Đỗ Trực bất ngờ mắt mở to kìm chế không lớn tiếng:
"Phu thê? Chậc....! thảo nào. Trông cũng thật xứng đôi. Đi thôi, gặp Mục tướng quân trước."
Gia đinh đưa Đỗ đại nhân tới sân tập ở hậu viện, chưa tới nơi đã nghe thấy tiếng keng, keng âm thanh của trường kiếm chạm vào nhau.
Phụ tử Mục tướng quân đang luyện kiếm, từng chiêu thức đều đánh vào chỗ hiểm của đối phương không hề nương tay, khi thấy có người đến mới thu kiếm.
Kết quả là Mục Vĩnh Kì thua, Mục Tranh đanh mặt ném kiếm về phía nhi tử:
"Từ đầu đến cuối đều không tập trung, ở lại luyện cho đến khi tự mình cảm thấy vừa lòng thì dừng lại."
Ông cất bước về phía Đỗ Trực chắp tay:
"Đỗ đại nhân mời cùng Mục mỗ tới chỗ khác trò chuyện."
"Được mời tướng quân."
Mục Tranh xem xong chiếu thư sắc mặt vẫn bình thản, dường như đã đoán trước được việc này, chỉ là ông không nghĩ đến Hoàng Thượng lại tìm ông sớm như vậy.
Mục Tranh thấy Đỗ đại nhân vừa lo lắng vừa nôn nóng nên cũng không dài dòng lấy thư mình đã chuẩn bị sẵn đưa cho Đỗ Trực:
"Đại nhân về trình cái này cho bệ hạ, người sẽ biết nên làm gì."
Đỗ Trực kinh ngạc:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!