Một ngày trước khi diễn ra bữa tiệc tối, Andy mang đến cho Vọng Hi một bộ váy dạ hội, còn dẫn theo một cô trợ lý đến.
Trợ lý tên là An Nhiên, là em họ của Andy, trông dáng người rất nhỏ nhắn, hỏi thăm ra mới biết là hai mươi mốt tuổi, nhỏ hơn Vọng Hi mấy tuổi.
Vọng Hi thay váy dạ hội, An Nhiên cầm gương cho cô soi toàn thân, Andy giúp cô sửa sang lại phía sau váy.
"Thử trước một chút xem sao, chỗ nào không vừa, tôi lập tức sai người đi đổi."
Vọng Hi nhìn vào gương, chiếc váy dài màu lam rất tự nhiên ôm sát lấy thân hình của cô, lộ ra nửa bả vai, bờ vai trông vô cùng gợi cảm.
An Nhiên reo lên: "Chị, trông chị đẹp quá đi."
Vọng Hi cười, xoay một vòng: "Như này được rồi, cứ để vậy đi."
Cô nghiêng đầu, trông thấy bên dưới xương quai xanh lộ ra ngoài có một vết đỏ nhàn nhạt.
Người đàn ông này là chó à? Vài ngày rồi mà dấu này còn chưa tan đi nữa?
Vọng Hi lấy ngón tay xoa lên vết đỏ kia, sửng sốt mất một giây, Andy nói: "Lấy kem che khuyết điểm che thì sẽ không nhìn ra nữa."
Vọng Hi cười có chút miễn cưỡng: "Tôi đói rồi, đi ăn cơm đi."
Cô thay sang một bộ quần áo ngày thường, đi cùng hai cô gái xuống dưới lầu ăn cơm. Trước khi đi còn lưu số điện thoại của An Nhiên, Andy nói rằng cô cứ tùy ý sai bảo.
Vọng Hi nhìn lịch sử trò chuyện, lần gần nhất người nào đó gọi điện thoại cho cô cũng đã là vài ngày trước rồi, tay cô chỉ dừng lại ở nhật ký cuộc gọi rồi lại vội vã thoát ra, khóa màn hình lại.
Bữa tiệc cô phải tham dự chính là buổi trình diễn của một nhãn hiệu xa xỉ cao cấp, ngoại trừ các ngôi sao lớn nhỏ thì còn có một vài người có tiếng tăm của xã hội thượng lưu.
Bận rộn cả một ngày, đến lúc xong xuôi hết thì cũng tới quá nửa đêm.
Buổi sáng, lúc điện thoại đổ chuông, Vọng Hi vẫn còn đang mơ mơ màng màng, nghe thấy giọng An Nhiên thì sửng sốt một chút.
"Chị, chị dậy chưa? Em mang bữa ăn sáng đến cho chị nè."
"…"
Vọng Hi khẽ thở dài, lấy lại tinh thần: "Ừm."
Giọng điệu của An Nhiên có chút hưng phấn: "Chúng ta ăn sáng, sau đó thì đi trang điểm."
Vọng Hi nghe cô nhóc nói liên miên không ngừng, mắt nhìn đồng hồ, đã là tám giờ sáng rồi.
…
"Theo chị biết thì bảy giờ tiệc mới bắt đầu mà."
Cho nên vì sao lại kéo cô đi trang điểm sớm như vậy chứ? Trang điểm cho ai nhìn đây?
An Nhiên cười hì hì: "Chị muốn là người xinh đẹp nhất thì đương nhiên phải tạo hình cho thật đẹp rồi, vậy thì sẽ tốn nhiều thời gian lắm."
Vọng Hi xoa huyệt Thái Dương, xoay người xuống giường mở cửa cho cô nhóc.
An Nhiên mang theo một túi bánh quẩy và một ly sữa đậu nành: "Bữa sáng của chị."
Vọng Hi "Ừm" một tiếng, bảo cô nhóc cứ thoải mái ngồi, còn mình thì tùy tiện buộc tóc lên, đi vào phòng vệ sinh rửa mặt.
An Nhiên ở sau lưng vỗ tay cảm thán: "Chị đúng là chị, không trang điểm c*̃ng đẹp cực kỳ."
Vọng Hi không đáp lời, yên lặng đánh răng rửa mặt xong rồi ngồi xuống ăn bữa sáng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!