Bây giờ hắn tính tình lạnh lùng, không còn vô tư tươi sáng như trước đây, ngày thường không hề khoe khoang tài năng, nhất thời cũng không ai phát hiện ra tài hoa kinh người của hắn.
Trương Minh Hi dần dần thích nghi với cuộc sống ở thôn Triệu gia, kết quả xử lý Trương gia ở kinh thành cũng đã hoàn toàn ngã ngũ.
Sắc chỉ đầu tiên mà tiểu Hoàng thượng ban bố sau khi đích thân nắm quyền chính là tước đoạt toàn bộ ân sủng sau khi ch//ết của Trương Lăng Chi vì tội vượt quyền, lập tức tịch thu gia sản, điều tra xử lý.
Quan tài vừa mới được chôn cất long trọng của Trương Lăng Chi cũng bị đào lên, quất xác ba ngày rồi vứt ở bãi hoang.
Gia sản nhà họ Trương bị tịch thu triệt để, hận không thể vớt cả cá chép trong hậu viện ra chẻ làm đôi.
Còn những người bị giam trong phủ, bất kể là chủ hay tớ, người ch//ết đói hay người còn thoi thóp sắp ch//ết đói, đều bị cuộn tròn trong một tấm chiếu rồi ném ra bãi tha ma.
Người còn sống thì bị đày đi lưu đày ở Mân Nam, lập tức lên đường không được chậm trễ nửa bước.
Trương lão phu nhân sức khỏe không tốt, những ngày này chỉ gắng gượng bằng một hơi thở, vừa ra khỏi phủ đã ngã xuống đất không thể gượng dậy được nữa.
Trương phu nhân vốn đã mang thai được hơn hai tháng, trong những ngày lo lắng sợ hãi và bị đói khát hành hạ đã bị s//ảy thai, lê lết thân thể m//áu ch//ảy không ngừng, cũng không trụ được bao lâu rồi qua đời.
Tuy đã sớm đoán trước được kết quả này, nhưng khi thực sự nhận được tin, phụ thân vẫn gần như suy sụp.
Mẫu thân ở bên cạnh phụ thân xoa lưng giúp ông dễ thở, im lặng hồi lâu rồi mới nhẹ nhàng khuyên nhủ:
"Ông bảo vệ được Hi Nhi đã là cố gắng hết sức rồi, huynh ấy ở trên trời có linh thiêng sẽ không trách ông đâu."
Ta hiểu.
Phụ thân nắm lấy tay mẫu thân, giọng nói áy náy mang theo vài phần nghẹn ngào:
"Gả cho một trượng phu như ta, những năm qua, bà đã chịu khổ rồi."
Sao lại nói vậy.
Mẫu thân tính tình hoạt bát, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu cũng đều vô tư lự, lúc này lại không kìm được mà ướt lệ,
"Ông yên tâm, ta nhất định sẽ coi Hi Nhi như con ruột, dốc hết sức lực nuôi dưỡng nó thành người."
……
Ta nhìn Trương Minh Hi đang nhóm lửa ở đằng xa, lặng lẽ mím môi.
Trương Minh Hi không nghe trộm được cuộc đối thoại của phụ thân mẫu thân, nhưng hình như cảm nhận được điều gì đó, mấy ngày nay luôn buồn bã không vui, khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng. Hình như hắn dự đoán được còn có chuyện gì đó tồi tệ hơn sắp xảy ra.
Ta không biết làm thế nào để an ủi hắn, chỉ có thể ở bên cạnh hắn một tấc không rời.
Chỉ khi lúc nào cũng nhìn thấy hắn, ta mới có thể yên tâm.
Không biết từ khi nào, ánh mắt của Trương Minh Hi cũng luôn thỉnh thoảng dừng lại trên người ta.
Tuy mấy năm không gặp có chút xa lạ, nhưng tình cảm thanh mai trúc mã từ nhỏ đến giờ vẫn còn, mấy ngày ở chung, chúng ta đều vô thức quen với việc dựa dẫm vào đối phương.
Nhưng tin xấu hơn lại truyền đến.
Trương Nhược Dao, con gái của Trương Lăng Chi đã xuất giá được ba năm, bị liên lụy vào phong ba này, bị phu gia ép phải tự tay viết một bức đoạn tuyệt thư, đoạn tuyệt quan hệ hoàn toàn với nhà đẻ.
Chỉ có như vậy, nàng mới có thể hoàn toàn vạch rõ giới hạn với Trương Lăng Chi, tránh cho phu gia bị tiểu Hoàng thượng và các đối thủ chính trị của Trương Lăng Chi liên lụy thanh trừng.
Cách làm này tuy có chút vô tình vô nghĩa, nhưng lại là cách duy nhất có thể bảo toàn Trương Nhược Dao lúc này.
Nếu không, chỉ có thể dùng một tờ hưu thư đuổi nàng ra khỏi nhà.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!