Chương 29: Cậu đang yêu đúng không!

Gần 11 giờ tối hôm đó Tưởng Tự mới về tới nhà. Lúc ấy cậu uống bia, tốn thêm hai tiếng đồng hồ dẫn Trì Việt ra bờ biển để tâm sự nên cậu vừa buồn ngủ vừa mệt, đặt đầu xuống là ngủ ngay, đến nỗi cuộc gọi từ Hứa Đình Nhu vào sáng hôm sau cũng suýt không gọi cậu dậy nổi.

Đến tận khi chuông sắp tắt, một cánh tay mới thò ra khỏi mền, lần mò rồi chộp lấy điện thoại, nhận cuộc gọi.

Ở đầu bên kia, Hứa Đình Nhu vặn hỏi: "11 giờ mà con còn ngủ hả?"

Nghe giọng mẹ làm Tưởng Tự giật mình, tá hoả đưa điện thoại ra xa, hắng giọng gắng chỉnh lại giọng mình cho giống với âm điệu bình thường rồi mới trả lời: "Dạ con dậy rồi."

Vừa mở miệng là cậu biết hỏng việc mất rồi, cổ họng rất đau, câu nói của cậu khàn đặc, mới được bốn chữ đã suýt nữa không nói ra hơi.

"Trời ơi, cổ họng kiểu đó bớt lừa mẹ đi." Hứa Đình Nhu cười gằn, bạc bẽo vạch trần cậu: "Số bước trên WeChat của con vẫn bằng 0."

"..."

Đôi khi Tưởng Tự cảm giác mẹ của cậu không nên làm bác sĩ, với khả năng điều tra và phán đoán của mẹ thì nên làm cảnh sát mới đúng.

"Tối hôm qua con uống rượu nên mới ngủ tới bây giờ chứ gì." Cách chiếc điện thoại, Hứa Đình Nhu "tính sổ" với Tưởng Tự: "Tối hôm qua lúc con về là mẹ đã muốn mắng con rồi, nhưng ba con nói đợi con tỉnh rồi nói sau."

Tưởng Tự biết mình đuối lý nên thành thật nghe mắng. May sao Hứa Đình Nhu gọi điện thoại giữa giờ làm nên không có nhiều thời gian răn dạy cậu.

"Thôi, con dậy lẹ đi, ngủ nữa là choáng thêm. Vào bếp hâm nóng đồ ăn trong nồi, uống một ly nước mật ong trước khi ăn, để sẵn mật ong trên bàn cho con rồi đấy, tự pha đi."

Nói xong, không yên tâm nên cô dặn thêm: "Một muỗng là được rồi, đừng bỏ nhiều, dùng nước ấm, trong bếp có."

Lúc này Tưởng Tự thật lòng thấy áy náy, bèn ngoan ngoãn trả lời: "Dạ mẹ, con biết rồi."

Đến khi cuộc gọi kết thúc, cậu mới nhận ra cổ họng mình đau kinh khủng, đầu cũng đau, không biết do uống bia hay do gió biển.

May sao sau kỳ thi tháng không phải tự học buổi tối chủ nhật tuần này, chỉ đợi đến thứ hai làm lễ chào cờ nên cậu khỏi phải chạy đôn chạy đáo tối nay.

Cậu lười thay đồ. Sau khi vệ sinh cá nhân, mặc đồ ngủ và xỏ dép lảo đảo vào bếp uống ly nước mật ong, Tưởng Tự mới thấy dễ chịu hơn.

Cậu mở nồi cơm điện xem thử, cơm và đồ ăn đều nóng. Nhưng bây giờ cậu chưa muốn ăn nên chỉ ăn đại hai miếng rồi ra ban công hít thở không khí trong lành, cố gắng để bản thân tỉnh táo.

Thời tiết hôm nay không đẹp lắm, mây mù kéo tới chừng như sắp mưa. Hoa quế trong sân gần như rụng sạch, song dây thường xuân vẫn xanh tươi.

Sau khai giảng, cậu không có thời gian để chăm sóc thường xuân của mình. May sao thực vật có sức sống mạnh mẽ, Tưởng Chính Hoa còn cột mấy thanh tre mảnh thành một giàn hoa bé xinh làm chỗ đặt chân cho những nhành thường xuân mới nhú mà không có nơi bám vào.

Nói theo lời của Tưởng Chính Hoa, làm vậy thì dây leo sẽ không mọc lung tung xuống tầng dưới nữa, giúp giữ gìn sự hoà hảo giữa hàng xóm láng giềng.

Nghĩ đến tầng dưới, Tưởng Tự lại nhớ tới những lời mà cậu đã nói với Trì Việt bên bờ biển vào tối qua.

Tối hôm qua cậu uống bia, tâm trạng không mấy vui vẻ nên cứ cảm giác chuyện của mình đã gây rắc rối cho người khác, đặc biệt là Trì Việt vừa chuyển trường tới. Vậy nên cậu dứt khoát nói thẳng, cảm giác như phóng lao theo lao.

Nhưng giờ đây khi đã tỉnh táo, cậu lại không chắc liệu làm như vậy có đúng hay không.

Suy cho cùng, không phải ai cũng có thể chấp nhận chuyện thích người cùng giới, Kiều Hợp Nhất không để tâm vì cậu và cậu ta quá thân thiết. Còn Trì Việt, dù rằng bây giờ quan hệ giữa hai người đã thân quen hơn lúc ban đầu, nhưng cậu không chắc liệu Trì Việt có để ý hay không.

Quả nhiên uống say hỏng việc, cậu chột dạ thò đầu nhìn xuống tầng dưới, từ góc này chỉ thấy được một phần ba ban công. Cậu nhìn sang phòng Trì Việt, cửa sổ đang mở, có thể thấy thấp thoáng bàn học.

Nhìn một hồi, cậu giật mình nhận ra có khác nào bản thân đang nhìn trộm đâu, thế là vội vàng rụt đầu về.

Chần chừ một chốc, Tưởng Tự dứt khoát mở khung trò chuyện với "Tầng dưới" trên điện thoại, hỏi thẳng: Dậy chưa?

Hai phút sau, bên kia trả lời: Rồi.

Tưởng Tự hỏi: Sớm vậy?

Tầng dưới: Làm bài tập với Trì Nhuế Nhuế.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!