Chương 27: Tôi đưa cậu đi ngắm biển

Buổi thi kết thúc sớm, còn một lúc nữa mới đến giờ cơm, ba người lập nhóm dạo phố thương mại.

Dù mấy ngày trước Đồng Tử Đồng đã nhắc họ đừng mang quà, nhưng nhóm Tưởng Tự cũng ngại đi tay không tới dự sinh nhật người ta. Dù không phải cả ba đều là trai thẳng, nhưng tiếc rằng cả ba đều có khiếu thẩm mỹ của trai thẳng. Dạo hai vòng quanh phố thương mại, cuối cùng họ cùng mua một bé Stitch cao nửa người rồi vác nó tới tiệm lẩu.

Đồng Tử Đồng giật mình vì nhận được một con gấu to như vậy, che miệng bật cười.

"Tớ đã dặn không cần tặng quà rồi mà!"

"Vậy sao được." Kiều Hợp Nhất nhét con gấu bông vào tay cô: "Chúc mừng sinh nhật Đồng Tử Đồng."

Đồng Tử Đồng nhận gấu bông, vui ơi là vui: "Tớ cảm ơn! Các cậu mau vào đi!"

Đồng Tử Đồng đã đặt phòng riêng ở một tiệm lẩu biển hiệu Trùng Khánh. Nhóm Tưởng Tự đẩy cửa bước vào, mười mấy người ngồi thành vòng tròn, trên bàn ngoài lẩu còn có một chiếc bánh kem.

Bạn nữ hôm đó cũng có mặt. Thấy Trì Việt vào phòng, tai bạn đỏ bừng, gục đầu uống một ngụm Coca thật to.

Về cơ bản Đồng Tử Đồng toàn mời các bạn học chung, nhưng không phải ai Tưởng Tự cũng quen, khỏi phải nói Trì Việt. Tưởng Tự sợ hắn không quen người khác sẽ ngại nên cố tình đi theo Trì Việt ngồi ngoài cùng.

Thực ra cậu đã lo xa, Trì Việt không quen các bạn khác nhưng rất nhiều bạn ở đây đã nghe nói về hắn. Anh đẹp trai vừa chuyển vào lớp số 1, nam thần lạnh lùng mới tấn phong của con gái trong trường, thi ở phòng thi cuối, hình như ngày thi đầu tiên đã bị thầy Cao cảnh cáo.

Ai nấy đều sục sôi tinh thần "bà tám", nhưng do không mấy thân thiết với Trì Việt, thêm cả vẻ mặt vô cảm và vẻ thờ ơ không dễ làm thân nên chỉ có Tưởng Tự ngồi bên cạnh thỉnh thoảng nói với hắn vài câu.

Lúc Tưởng Tự và hắn nói chuyện, Trì Việt sẽ ngoảnh đầu nhìn vào mắt đối phương, hỏi gì đáp nấy.

Tưởng Tự: "Cậu uống Coca không?"

Trì Việt gật đầu, Tưởng Tự rót cho hắn rồi hỏi nhỏ: "Cậu biết ăn cay không, tiệm này nấu cay lắm."

Trì Việt trả lời: "Tàm tạm."

Những người khác chỉ biết hai người họ học chung một lớp, chẳng ai nghĩ rằng họ thân quen nhường này. Kiều Hợp Nhất rất thân với người ngồi cạnh cậu ta, người đó bèn trêu: "Làm sao đây Tiểu Kiều, cậu chẳng còn là người đàn ông được Tưởng Tự yêu nhất nữa rồi."

Kiều Hợp Nhất lườm hai người, ngoảnh đầu đá người đó một cú: "Biến biến biến! Tớ thích ăn gì bạn cùng bàn của tớ nắm rõ trong lòng bàn tay!"

Thanh thiếu niên mười sáu mười bảy tuổi đương lúc nghịch ngợm. Lẩu và rau ăn kèm được bưng lên toàn bộ, có bạn la hét bảo Coca chán lắm, phải uống bia. Chủ tiệc Đồng Tử Đồng vỗ bàn, bảo phục vụ dọn hết đồ uống rồi gọi thêm hai tá bia Thanh Đảo loại ướp lạnh.

Khui nắp khoen, mọi người nâng ly chúc mừng sinh nhật Đồng Tử Đồng. Qua một tuần bia, Đồng Tử Đồng chủ động bắt chuyện với Tưởng Tự: "Cậu thi thế nào?"

"Cũng được." Tưởng Tự nói: "Còn cậu?"

Đồng Tử Đồng đeo một đôi bông tai màu hồng dâu, men rượu và hơi nóng hun đỏ chóp tai cô: "Lần này đề Vật lý khó quá, mấy môn khác chắc cũng ổn."

Chủ đề quá dễ làm mất vui, có bạn không chịu nổi: "Đang ăn không cho nhắc chuyện thi cử! Vừa thi đã nhắc kết quả thì tự phạt ba ly, chủ tiệc y vậy luôn!"

Vừa dứt lời, mọi người nhao nhao hưởng ứng. Đồng Tử Đồng bị mọi người giục nên tạm thời chẳng rảnh nói chuyện với Tưởng Tự nữa.

Lẩu kết hợp bia, cả nhóm uống đến nỗi gò má nóng ran, giọng ngày càng to. Nhưng Tưởng Tự không biết ăn cay, ăn Ma Lạt Tang ở nhà ăn thì chỉ đành nhờ cô đứng quầy cho cậu nước canh suông. Cậu ăn đại một hai gắp xách bò, cay tới nỗi phải cầm bia nốc vội.

Trì Việt đã phát hiện ra, hắn bỗng đứng lên rời khỏi phòng bao.

Những người khác đang uống hăng, từ chuyện A và B ở lớp số 5 lại chia tay đến chuyện tháng trước chủ nhiệm lớp số 8 vừa sinh đứa thứ hai. Không một ai để ý Trì Việt đã ra ngoài rồi quay lại.

Không biết Trì Việt lấy nửa chén nước ấm ở đâu, hắn dời bia trước mặt Tưởng Tự đi, thế chỗ bằng chén nước ấm.

Giọng hắn rất khẽ, vương bên tai Tưởng Tự: "Chần qua rồi ăn."

Tưởng Tự sững người, ngước mắt nhìn đối phương. Trì Việt đã cụp mắt không nhìn cậu nữa, cứ như chỉ vừa tiện tay làm một chuyện nhỏ nhặt.

Bấy giờ Tưởng Tự mới nhận ra, trừ lúc mới bắt đầu chúc mừng sinh nhật Đồng Tử Đồng, Trì Việt có nhấp một ngụm bia thì đến tận bây giờ, Trì Việt không uống thêm ngụm nào nữa, ly bia của hắn vẫn đầy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!