Chương 45: Hôn

Căn nhà bên Thiệu Giang nằm ở tầng bốn, phòng khách đón sáng tốt, ánh nắng sẽ rọi vào ngay khoảnh khắc mặt trời mọc rồi từ từ thay đổi góc độ theo thời gian, cho đến khi mặt trời xuống núi, ánh chiều tà sẽ quẩn quanh trên tấm rèm cửa sổ mỏng manh màu trắng rồi từ từ bước lùi đến khi tan hẳn vào màn đêm.

Phòng khách không mở đèn, giữa một vùng tối mù chỉ có duy nhất ánh sáng leo lắt từ màn hình điện thoại của Trì Việt.

Bây giờ đã gần 11 giờ, hắn gọi cho Trì Học Lương năm cuộc nhưng phía gã luôn báo máy bận.

Khả năng rất cao là gã đang vùi mình uống rượu ở góc xó xỉnh của gã bạn nào đó tới nỗi điện thoại hết pin. Hoặc gã đang đánh mạt chược ở phòng mạt chược nào đó, chê ồn nên tắt điện thoại. Cũng có khả năng gã uống nhiều, té ngã ở con hẻm nào đó rồi bị trộm mất điện thoại.

Những tình huống thế này từng xảy ra cả rồi.

Nếu là ngày trước thì Trì Việt sẽ không quan tâm bây giờ Trì Học Lương đang ở đâu, còn sống hay đã chết, nhưng hôm nay hắn đã mất kiên nhẫn vì phải chờ đợi. Đến khi tia sáng sau cuối bị bóng đêm nuốt chửng, hắn bắt đầu cân nhắc liệu có nên đi trước hay không.

Chắc chắn hắn sẽ không ở lại đây, có lẽ hắn sẽ tìm một khách sạn nào đó, cũng có thể tới chỗ Lâm Tử Diệu ở nhờ một đêm rồi sáng mai quay lại...

Ngay lúc này, hắn nghe thấy tiếng bước chân sột soạt ngoài cầu thang truyền đến.

Tiếng bước chân nặng nề và lê thê như đang kéo lê một vật nặng lên trên. Lan can bằng sắt vang tiếng trĩu nặng vì bị va vào tạo thành những tiếng vọng trên tầng lầu. Trước đây Trì Việt từng nghe rất nhiều lần.

Hắn ngồi bất động tại chỗ cũ, chờ đợi âm thanh ấy di chuyển tới chỗ cửa chính. Tiếng chìa khoá loảng xoảng nối đuôi nhau vang lên, cứ thế gần hai phút, cuối cùng cánh cửa cũng bị đẩy mạnh từ bên ngoài.

Ngay sau đó có người bật đèn trước cửa, phòng khách sáng choang, Trì Việt khẽ nheo mắt vì chói.

Trước cửa là Trì Học Lương cao gần một mét chín, trông gã vừa cao vừa khỏe nhưng khuôn mặt đầy rẫy những nếp nhăn hằn sâu, đó là dấu vết lão hoá do rượu chóng vánh ăn mòn cơ thể. Gã vịn tủ giày, ngẩng đầu thì thấy Trì Việt đang ngồi trên ghế.

Rõ ràng Trì Học Lương chưa kịp phản ứng, gã vẫn đứng đực tại chỗ cố gắng trợn to mắt một lúc để nhận diện. Rồi gã há miệng cười to, đóng sầm cửa mạnh tới nỗi cuốn lịch trên tường khẽ lắc lư.

"Còn ai ngoài con trai yêu của ba!"

"Sao con về đây, thiếu ba con không sống nổi đúng không..."

Gã loạng choạng bước đến, trông như vừa tỉnh ngủ ở xó xỉnh nào rồi về đây, đi không vững nhưng chưa say đến mức mất tỉnh táo như mọi lần. Lúc gã tới chỗ sô pha thì vấp phải thùng rác, loạng choạng đụng vào bàn trà làm nó rung mạnh. Gã phải vịn bàn trà ngồi trên sàn, co quắp người nhìn quanh nhà, nói năng lộn xộn.

"Mẹ với em gái con đâu, ngủ rồi? Gọi dậy đi, ba dẫn mấy mẹ con đi ăn đồ nướng..."

Trì Việt cắt ngang lời gã: "Chỉ có mình tôi."

Trì Học Lương đã hiểu đôi chút, gã rề rà lên tiếng: "Ý con là sao?"

Trì Việt trông xuống Trì Học Lương trên sàn nhà, mùi rượu gay mũi xộc tới. Hắn gằn giọng: "Ông té gãy chân mà?"

"Con trai ngoan biết thương ba của con." Trì Học Lương há miệng cười: "Ba của con khoẻ như vâm, lành từ lâu rồi!"

Gã vịn bàn trà thử đứng dậy mấy lần nhưng không được, cuối cùng gã ngoảnh đầu nhìn chòng chọc Trì Việt: "Qua đây, đỡ ba cái coi."

Rốt cuộc Trì Việt cũng đứng dậy bước đến trước mặt Trì Học Lương, đặt balo xuống, lục tìm xấp tiền giấy 3000 tệ rồi để lên bàn trà ngay trước mặt Trì Học Lương.

Kế đó hắn ngồi xổm xuống cho ngang tầm mắt Trì Học Lương.

"Ông cứ gửi tin nhắn cho mẹ tôi, tìm bạn của tôi, kể lể ông sắp không qua khỏi mà?"

Trì Việt điểm nhẹ mớ tiền trên bàn, nhìn thẳng Trì Học Lương, nét mặt rét buốt.

"Ở đây có 3000 tệ, sau này mỗi tháng tôi sẽ chuyển cho bạn của tôi 1500 tệ để anh ấy đưa cho ông... Yên tâm, tôi tính rồi, chỉ cần ông không rượu chè cờ bạc thì chừng ấy đủ cho ông ăn uống."

"Trừ khi ngày nào đó ông chết hoặc tôi chết." Giọng Trì Việt lạnh căm: "Trước lúc đó, tôi sẽ đưa đủ cho ông khoản tiền này."

Cơ mặt Trì Học Lương co rúm chóng vánh một chốc. Gã vịn bàn trà đứng cho thẳng hơn rồi nhìn lom lom Trì Việt.

"Ý mày là sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!