Chương 41: Yêu mụ cả đầu

Trưa chủ nhật, sau khi ăn hết chén cơm, Tưởng Tự phơi nắng và học thuộc bài trên ban công.

Cậu thuận tay gạch chân một câu ví dụ trong bài viết tiếng Anh, cây bút xoay nhẹ hai vòng trên đầu ngón tay. Rồi cậu liếc nhìn cuốn lịch được treo trên bức tường bên trái phòng khách.

Còn 7 ngày nữa là thi cuối kỳ, 32 ngày nữa là đến sinh nhật Trì Việt.

Hôm đó sẽ thế nào nhỉ? Ăn cơm với mình, đón sinh nhật với mình, hay là bắt đầu một mối tình với mình... Sao cứ phải là ngày hôm đó, phải đúng theo nghi thức như thế?

Đâu ai biết được chữ ngờ, lần đầu tiên trong đời mình tỏ tình mà lại khác hẳn người thường, rơi vào trạng thái Schrodinger, phải đợi đến sinh nhật Trì Việt mới biết rốt cuộc có thành công hay không.

Cảm giác này khiến cậu thấp thỏm không yên, Tưởng Tự quyết định tìm sự giúp đỡ từ bên ngoài. Nhưng đám Kiều Hợp Nhất chắc chắn sẽ vặn hỏi đến cùng. Tưởng Tự suy tư một lúc rồi lấy điện thoại ra, mở một diễn đàn chuyên bàn luận linh tinh chuyện tình cảm. Giữa một loạt các bài đăng nào là chồng ngoại tình nào là tái hợp với bạn trai cũ, cậu cẩn thận bật chế độ ẩn danh, đưa ra câu hỏi đầu tiên.

Hỏi: Đã tỏ tình với người mình thích, nhưng người ta chẳng đồng ý cũng chẳng từ chối mà chỉ nói đợi đến ngày sinh nhật thì người ta sẽ tới tìm tôi. Vậy là sao?

Hỏi xong, Tưởng Tự để điện thoại xuống tiếp tục học bài mẫu. Mấy chủ đề tình cảm rõ như ban ngày thế này chẳng cuốn hút là bao. Cậu học thuộc cả bài mẫu một lượt thì điện thoại mới có thông báo.

[Hồng Phúc Tề Thiên]: Trả lời: Rõ ràng quá còn gì, nhìn là biết ngay người ta là cao thủ tình trường, chỉ xem cậu như phương án dự phòng thôi anh bạn.

Tưởng Tự phản bác ngay: Không thể nào, chắc chắn cậu ấy chưa yêu ai bao giờ.

[Hồng Phúc Tề Thiên]:... Con trai à.

Tưởng Tự: Ừ.

[Hồng Phúc Tề Thiên]: Thế lại càng chắc chắn. Bé gì ơi em cẩn thận nha, nhìn là biết ngay mấy thằng trai đểu không chủ động không từ chối không chịu trách nhiệm. Tôi làm ở quán bar nên thấy nhiều rồi.

Tưởng Tự nhớ lại gương mặt của Trì Việt, đúng là có tố chất làm trai đểu. Nhưng cậu vẫn trả lời đối phương: Cậu ấy không làm vậy đâu. Tôi cảm giác có lẽ cậu ấy cũng thích tôi chút xíu.

[Hồng Phúc Tề Thiên]:... Cậu ta chưa trả lời em cơ mà, cảm giác của em từ đâu mà có?

Tưởng Tự: Nếu cậu ấy chưa chính thức từ chối, vậy rõ ràng vẫn có khả năng cậu ấy chấp nhận.

[Hồng Phúc Tề Thiên]:...

Tưởng Tự hỏi một câu cuối cùng: Bạn nghĩ tôi nên tặng quà sinh nhật gì cho cậu ấy?

Cậu hỏi xong, đối phương im bặt. Nửa ngày sau cũng chẳng thấy [Hồng Phúc Tề Thiên] trả lời. Tưởng Tự mở trang cá nhân của đối phương thì phát hiện mình đã bị chặn.....

Cố Tuần mở cửa chính của Vân Thất rồi bước vào, vòng qua đủ loại vật liệu sửa chữa suốt dọc đường rồi vỗ một cái lên người Chu Hồng đang trốn sau quầy bar để chơi điện thoại.

"Bảo cậu đợi thợ điện tới lắp đèn mà cậu trốn ở đây chơi điện thoại là sao." Hắn nhìn màn hình điện thoại của Chu Hồng: "Chao ôi, anh trai tri kỷ to xác lại lên diễn đàn làm quân sư tình yêu khuyên can mấy em nhỏ nữa à."

Chu Hồng từ từ ngẩng đầu, vẻ mặt một lời khó nói hết.

"Gặp một đứa yêu mụ cả đầu, tôi thấy chẳng cần khuyên nhủ chi nữa cho mệt."

...

Tưởng

- yêu mụ cả đầu

- Tự chẳng hề hay biết gì, bị người ta chặn thì thoát khỏi diễn đàn, gửi tin nhắn cho Trì Việt.

"Cậu dậy chưa?"

Trì Việt trả lời rất nhanh: "Rồi, tôi phải ra ngoài."

Tưởng Tự bật dậy khỏi ghế: "Phải đi đâu thế?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!