Chương 9: (Vô Đề)

Ta: "……"

Hắn quệt lung tung khóe mắt ngập lệ, giọng run run:

"Dù nương tử có chán ghét ta, ta cũng không đi đâu, ta sẽ ở lại nơi này chịu khổ…"

Ta bước lên, một tay rút quyển thoại bản hắn đang ngồi đè dưới mông:

"Ngày nào cũng đọc mấy thứ loạn thất bát tao thế này làm gì?!"

Hắn giơ tay giật lại:

"Đó là bí kíp của ta!"

Ta bừng tỉnh:

"Tuyển tập lời thoại sến súa."

Hắn ôm sách, ủ rũ cúi đầu:

"Dù ta đọc hết sách trong thiên hạ, vẫn không giữ nổi trái tim của nương tử.

"Ta rút quyển sách trong lòng hắn ra, ngồi xuống cạnh: Trượng phu mình thì sao chứ? Không lẽ đổi người? Chẳng còn cách nào khác — chỉ có thể chiều thôi. Ta nâng mặt hắn lên, nhẹ nhàng hôn đi những giọt lệ nơi khóe mắt, nhìn thấy trong đôi mắt hắn dâng tràn tình ý, gần như khiến ta c.h.ế. t đuối trong đó. Hắn sụt sịt nắm lấy vạt áo ta, bàn tay thon dài đặt nơi thắt lưng ta, giọng khàn khàn mang theo sự dịu dàng lẫn lộn tình cảm sâu đậm:"Nương tử…"

"Tại hạ thất lễ…"

…Cái tên tiểu bạch liên biết thù dai này!

15

Khi đồng liêu của Phó Vân Thận tới phủ bái phỏng, đúng lúc hắn đang nghỉ, hai ta ngồi bên nhau — ta xem sổ sách, còn hắn thì vừa giở cổ thư vừa bóc hạt thông.

Ta xưa nay không ưa những thứ như văn bản kiện tụng, đọc vào là đau đầu.

Còn hắn thì chướng mắt với chữ viết trong sổ sách của ta, suốt ngày chê chữ ta xiêu xiêu vẹo vẹo, nhìn chẳng khác gì sâu bò.

Vừa nghe gia nhân đến báo có khách, hắn liền bốc một nắm hạt thông đã bóc sạch vỏ đưa đến bên miệng ta. Ta đang chăm chú xem sổ, tiện tay ra hiệu đặt lên bàn, đợi lát nữa ăn.

Hắn hừ một tiếng, giọng ấm ức:

"Cả hạt thông ta đích thân bóc cũng không chịu ăn, nàng là không còn yêu ta nữa, đúng không?"

Ta: "……

"Lại bắt đầu vô lý rồi đó. Phó Vân Thận là người"căm ghét tăng ca đến tận xương tủy

", không cam tâm tình nguyện mà đi ra tiền sảnh tiếp khách. Vị Lý đại nhân kia thần sắc lo lắng:"Con đê mới xây ở huyện Tuân vừa sập một đoạn."

"Hồi trước Hoàn Vương gia chủ trì xây đê, không dùng bản vẽ do Bộ Công chúng ta cung cấp, mà tự ý theo ý mình vẽ bản khác. Khi ấy còn đến Hàn Lâm Viện nhờ đại nhân Sở Tuyền Thanh góp ý…"

"Giờ chuyện vỡ lở, Hoàn Vương gia lại đổ hết lỗi lên Sở đầu đại nhân!"

Nghe được mấy câu, Phó Vân Thận đã nhíu mày:

"Có thương vong không?"

"Chỉ có ba người bị thương, đã đưa đi cứu chữa. Nhưng sắp tới mùa lũ, nếu không nhanh chóng sửa chữa, e sẽ xảy ra đại họa!"

Phó Vân Thận liếc nhìn ta xuyên qua tấm bình phong, rồi trấn an Lý đại nhân:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!