Chương 36: Cảm giác kiêu ngạo

Thật đáng tiếc, người chơi đã mất đi một tín đồ tiềm ẩn.]

Sau khi đột nhiên bị lật ngửa lên xuống, búp bê bạch tuộc hình như có hơi tức giận, nó co bảy cái xúc tu của mình lại thành một cục, như tư thế ngủ ổ bánh mì của mèo ▶ nằm ở đáy balo, ngoan ngoãn hệt như một con búp bê hàng thật giá thật vậy.

▶ Chú thích: Là tư thế trên ảnh bìa nè, huhu tư thế ngoan xinh yêu

Mục Tư Thần sờ sờ cánh tay nguyên vẹn, ánh mắt dừng ở trên búp bê bạch tuộc bị mất một cái xúc tu.

Không cần biết Tần Trụ như thế nào, búp bê bạch tuộc vì cậu mà có được nhân tính, lại vì giúp cậu mới mất đi cái xúc tu này, Mục Tư Thần vừa biết ơn vừa đau lòng.

Cũng không biết xúc tu của bạch tuộc có khôi phục lại không. Mục Tư Thần có chút phiền muộn mà thầm nghĩ.

Nhờ có sự trợ giúp của búp bê bạch tuộc, trạng thái Mục Tư Thần lập tức chuyển biến tốt hơn.

Cậu khoác balo lên lưng, đi một mạch về hướng của khu nuôi trồng.

Bọn họ tự đi đến khu nhiên liệu, không có người dẫn đường, hoàn toàn là nhờ vào hướng người gác cổng chỉ.

Lúc ấy tên gác cổng nói với bọn họ phía đông là khu nhiên liệu, phía tây là khu lắp ráp, hướng chếch bắc là khu nuôi trồng, mà hướng chếch nam chính là cửa chính.

Mục Tư Thần đi thẳng về hướng bắc, trên đường gặp được một người đàn ông với vẻ mặt đầy thoả mãn đi tới, nhìn màu sắc trên thẻ tên, người đàn ông này cũng là công nhân của khu nhiên liệu.

Mục Tư Thần gọi người này lại, tỏ vẻ thoải mái hỏi: "Người anh em, tôi là người mới tới, trông anh vui như vậy, bên kia có gì vui à?"

"Hê hê hê, là Phòng trải nghiệm ảo, trải nghiệm cái thứ khiến cho người ta sướng lên đỉnh ấy." Người đàn ông lộ vẻ "Cậu hiểu mà".

"Ảo thì có gì hay chứ?" Mục Tư Thần khinh thường nói.

"Nhìn được, sờ được, thì coi như là thật chứ gì nữa." Người đàn ông nói, "Đây chính là dịch vụ chỉ có nhân viên trong khu nhiên liệu của chúng ta mới có thể hưởng thụ, mấy nhân viên cấp thấp ở khu lắp ráp và khu nuôi trồng, có lẽ cả đời này cũng không biết thứ đó sung sướng đến mức nào ấy."

Hắn cười đắc ý: "Tôi mệt rồi, về phòng nghỉ ngơi đây, cậu chơi vui vẻ nhó~"

Mục Tư Thần đi theo phương hướng đó tầm năm phút thì nhìn thấy một cửa hàng treo poster khiến cho người ta đỏ mặt thót tim ở bên ngoài, trên bảng hiệu ngoại trừ hàng chữ "Phòng trải nghiệm ảo", còn có một hàng chữ nhỏ, viết "Cho dù là nam hay nữ, quán chúng tôi đều có thể thỏa mãn nhu cầu của quý khách, mang lại cho bạn trải nghiệm tuyệt vời vượt xa người thật".

Khi còn học trung học, Mục Tư Thần vì muốn thi vào một trường đại học tốt nên tập trung học tập không yêu sớm, sau khi tốt nghiệp trung học không lâu thì cha mẹ đột ngột qua đời, sau này vẫn luôn dốc sức đi làm để trang trải cuộc sống, không có tâm trạng cũng không có điều kiện để yêu đương. Nhìn cậu như ông cụ non, thực chất bên trong vẫn một chàng sinh viên rất ngây thơ.

Nhìn đến giới thiệu của phòng trải nghiệm, khuôn mặt của Mục Tư Thần không tự chủ được mà đỏ lên, vòng qua cửa chính chạy đi.

Lúc đi ngang qua, Mục Tư Thần nhìn thấy mấy người chắc chắn là tín đồ đang vui vẻ đi ra.

Ngoại trừ nhân viên cấp cao, hóa ra nhóm tín đồ cũng có thể hưởng thụ những cơ sở giải trí này.

Mục Tư Thần rảo bước, ước chừng hơn hai mươi phút sau, cuối cùng cũng đến trước một lưới điện.

Lưới điện cao khoảng mười mấy mét, thỉnh thoảng có côn trùng bay ở trên sà xuống, trong nháy mắt đã bị điện cao thế đánh trúng, hóa thành tro bụi.

Trên lưới điện còn dán cảnh báo: "Khu nuôi trồng cấp thấp, nhân viên cấp cao không được vào".

Xuyên qua lưới điện, Mục Tư Thần nhìn thấy một vùng đồng ruộng rộng lớn từ xa, tựa hồ còn có mấy chuồng nuôi bò, dê.

Hóa ra khu nuôi trồng thật sự là khu nuôi trồng, còn biết làm ruộng trồng rau chăn nuôi gia súc thật, tất cả đồ bọn họ ăn đều là đồ ăn thật.

Điều này khiến cho Mục Tư Thần có chút kinh hãi.

Cậu vẫn luôn cho rằng mấy thứ như bánh mì mình ăn lúc trước là Mắt to dùng năng lực quỷ dị gì đó biến ra.

Phát hiện này khiến suy nghĩ của Mục Tư Thần có chút hỗn loạn, dù sao thì trong nhận thức của cậu, việc trong trụ chống lĩnh vực của tà thần lại thật sự tổ chức cho dân cho người dân trồng trọt nghe có vẻ hơi khó tưởng tượng nổi.

"Tránh ra tránh ra!" Một giọng nói truyền đến, "Không thấy cảnh báo trên lưới điện sao? Nhân viên cấp cao cách xa khu cấp thấp một chút, đừng tự hạ thấp thân phận!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!